HỘ TÂM - Trang 352

to: “Tìm ai vậy, tìm ta hả?”

Nhất thời ánh mắt của tất cả mọi người đều bị nàng thu hút, Thiên Diệu

không hề do dự, xoay người nhảy lên bức tường phía sau.

Nhạn Hồi không nhìn hắn mà bắt chuyện với Phụng Minh ngay: “Phụng

đường chủ, nghe danh đã lâu.”

Ánh mắt Phụng Minh lạnh lẽo nhìn Nhạn Hồi, bỗng khóe môi cong lên

một nụ cười lạnh, chiếc mũi ưng khoằm quá mức khiến nụ cười lạnh của
ông ta trở nên nham hiểm xảo trá khác thường: “Bút cùn tài mọn mà dám
vọng tưởng gạt được ta?”

Còn chưa dứt lời ông ta đã đưa cánh tay lên, chỉ nghe “ầm” một tiếng,

một luồng khí đánh thẳng vào bức tường Thiên Diệu nhảy qua, bức tường
lập tức đổ sụp.

Nhạn Hồi cả kinh, lập tức lắc mình nhảy tới phía trước, xông vào trong

đám bụi.

Đến khi bụi rơi xuống hết, Nhạn Hồi kéo Thiên Diệu lui về phía sau ba

bước, vừa khéo lui ra bên ngoài bức tường gạch đổ, nàng chắn trước mặt
hắn, đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Phụng Minh.

Dù sao cũng là phó đường chủ của Thất Tuyệt đường, lăn lộn trong giang

hồ đã nhiều năm, tuy không tu tiên nhưng công phu của phàm nhân lại cực
cao, nội lực hùng hậu, khí thế này đừng nói là đệ tử tiên gia mới nhập môn,
cho dù là mấy sư thúc của Nhạn Hồi e cũng chỉ có thể thủ hòa.

Tình hình không hay rồi.

“Nha đầu nhãi nhép cũng có chút bản lĩnh nhỉ.” Phụng Minh cười lạnh

mấy tiếng, “Công pháp nội tức của ngươi hẳn là người của Tiên gia, nói thử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.