HỘ TÂM - Trang 60

Thấy con gà rừng Nhạn Hồi nắm trong tay, hắn nhướng mày: “Động tác

của cô cũng nhanh quá nhỉ.”

“Ngươi tìm được ta cũng nhanh quá nhỉ.” Nhạn Hồi đưa gà trong tay cho

hắn: “Cầm lấy, ta bắt thêm ba bốn con nữa lấp đầy chuồng gà rách kia.”

A Phúc không từ chối, đón lấy gà trong tay Nhạn Hồi rồi đi sau nàng.

Nhạn Hồi vừa thờ ơ bước đi vừa nhìn cảnh sắc ở xa xa, đi đến một bụi cỏ
hỗn loạn, cây cối đổ gãy, nàng dừng bước: “Hôm đó chúng ta đánh một trận
cũng ghê gớm lắm nhỉ.”

A Phúc quay đầu nhìn xung quanh, Nhạn Hồi không nhìn hắn, chỉ đảo

mắt rồi vui vẻ chạy về một phía: “Ối, kiếm gỗ đào của ta!”

Nhạn Hồi nhặt kiếm gỗ đào lên huơ mấy cái, sau đó chỉ vào A Phúc:

“Tính ta cứng rắn, dễ nổi nóng, ghét nhất là bị người ta dạy đời, lúc trước
ngoài sư phụ ta, những kẻ dạy đời ta đều không có kết cuộc tốt. Ngươi hãy
nhớ lấy, lần này thì thôi, sau này ngươi còn dám dạy đời ta nữa thì coi
chừng bổn cô nương sẽ như hôm đó, dùng kiếm này đâm vào tim ngươi.”

A Phúc hừ lạnh: “Một thanh kiếm gỗ đào nhỏ nhoi, vết thương ngoài da

thì có gì mà sợ.”

Ánh mắt Nhạn Hồi sầm xuống, nàng thu lại kiếm, dùng ngón tay vuốt

lên lưỡi kiếm, “Nhưng ta nhớ lúc đó ngươi kêu đau thảm thiết lắm mà.”

A Phúc không để ý đến Nhạn Hồi nữa mà nhìn về một phía, hất cằm ra

hiệu, “Gà rừng.”

Nhạn Hồi vội vàng nhào tới bắt gà ngay lập tức.

Đến khi bắt được sáu con gà rừng, hai người mới nghỉ tay trở về nhà,

thấy Nhạn Hồi thật sự bắt gà về, Tiêu lão thái cũng không giận nữa, tối đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.