HỘ TÂM - Trang 709

Cảnh ngộ của đời người thật sự không tài nào dự liệu.

Nàng đưa mắt nhìn Huyền Ca áo đỏ ở phía xa xa, phát giác có người

nhìn mình, ánh mắt Huyền Ca cũng rơi trên người Nhạn Hồi. Hai người
nhìn nhau, nàng ta cười khẽ, lắc lắc chiếc ly trong tay, nàng cũng nâng ly
rượu, ngẩng đầu uống cạn.

Cơm no rượu say, ca múa chấm dứt, đến khi bóng Quốc chủ Thanh Khâu

biến mất, người trong Yêu tộc ai nấy tự rút lui, các Vương gia Cửu Vĩ Hồ
chào hỏi nhau rồi cũng rời đi.

Nhạn Hồi vừa đứng dậy, Huyền Ca đã bước tới bên cạnh nàng: “Trò

chuyện một chút nhé?”

Nhạn Hồi liếc nàng ta: “Đương nhiên rồi.” Nàng xoay sang dặn dò Thiên

Diệu, “Chút nữa giúp ta trông chừng Huyễn Tiểu Yên, nó nghịch lắm, đừng
để nó uống say gây họa, ngày mai có người tới kiện cáo với ta thì phiền lắm
đó.”

Thiên Diệu vừa mấp máy môi thì Huyền Ca đã níu cánh tay Nhạn Hồi

nói: “Đi thôi.” Hai người biến mất khỏi tầng cây.

Thiên Diệu thất thần đưa tay ra nhưng chỉ vớt được một ngọn gió, hắn

siết nắm tay, bỗng cảm thấy hơi phẫn nộ vì Huyền Ca đưa Nhạn Hồi đi một
cách vô lý…

Hay phải nói là…

Ghen ghét.

Vì cướp người đi vừa dễ dàng vừa quang minh chính đại như vậy… Còn

Nhạn Hồi thì không hề hay biết có người đang tức giận…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.