HỘ TÂM - Trang 710

Sau khi Huyền Ca đưa Nhạn Hồi đáp xuống một cành cây to thì bật cười:

“Có người sẽ giận ta lắm đây.”

Nhạn Hồi ngoảnh lại: “Ai giận cô?”

Huyền Ca cười không đáp, lấy ra hai bầu rượu: “Ngồi xuống nói chuyện

đi.”

Mỗi người một bầu rượu, ngồi trên cây ngẩng đầu ngắm trăng, chiếc áo

đỏ to rộng của Huyền Ca rũ xuống, vạt áo theo gió bay phấp phới khiến
lòng người rung động.

Nhạn Hồi thấy Huyền Ca ngửa đầu uống một ngụm rượu, nàng bèn hỏi:

“Trước đây chẳng phải cô không uống rượu chỉ uống trà ư, sao vừa về
Thanh Khâu đã bắt đầu uống rượu rồi?”

Huyền Ca nhìn Nhạn Hồi cười, “Nhạn Hồi ơi Nhạn Hồi, trước đây không

phải không thích uống, mà là không thể uống.” Nàng ta nói, “Thật ra ta
thích uống rượu, khổ nỗi uống nhiều sợ sẽ lộ ra sơ hở, bởi vậy mới phải lấy
trà thay rượu để lừa miệng mình thôi.”

Nhạn Hồi cũng nhấp một ngụm, “Vậy Phụng Thiên Sóc thì sao? Lúc

trước yêu hắn như vậy cũng là giả vờ à, về Thanh Khâu sẽ không yêu nữa
sao?”

Nụ cười trên môi Huyền Ca cứng lại rồi dần tắt, “Ta là tai mắt Thanh

Khâu cài ở Trung Nguyên.” Huyền Ca nói tiếp, “Nguồn cội huyết mạch tộc
Cửu Vĩ Hồ rất thâm sâu, ngoài người trong tộc, các yêu quái khác đều
không thể có được sự tín nhiệm cao nhất. Bởi vậy chuyện cơ mật quan
trọng đương nhiên phải do người có quan hệ huyết thống làm. Ta là con cờ
được đặt ở Trung Nguyên, trà trộn vào Thất Tuyệt đường để thăm dò tin
tức, rồi tìm cách đưa tin về Thanh Khâu.” Huyền Ca vừa nói vừa nở nụ cười
mỉa mai, “Ta ở Trung Nguyên nhiều năm, cắm rễ trong Thất Tuyệt đường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.