HỘ TÂM - Trang 772

“Là tôi xin Quốc chủ cho tôi ở đây.” Lục Mộ Sinh quay đầu nhìn tiểu

viện, khóe môi treo nụ cười hờ hững, “Đây là nơi Vân Hi ở trước kia, nghĩ
rằng nàng từng cười, từng khóc ở đây, tôi không muốn rời khỏi nơi này nữa.
Trước đây nàng từng nói với tôi, nếu sau này có thể quay về Thanh Khâu
nàng sẽ trồng hoa trồng cỏ trong tiểu viện, vì trước đây nàng quá ham chơi,
không có thời gian coi sóc tiểu viện của mình, bây giờ cuối cùng tôi có thể
thay nàng làm rồi.”

Nhạn Hồi nhận ra được thư sinh này thật sự rất yêu Công chúa Cửu Vĩ

Hồ đó, vì lúc y nhắc tới hai chữ Vân Hi, ánh mắt luôn lấp lánh sáng ngời.

Chỉ là, nhìn vào đôi mắt sáng của y, Nhạn Hồi có thể tưởng tượng ra,

Lục Mộ Sinh ở Quảng Hàn môn thê lương dường nào.

Nhạn Hồi bỗng dưng nghĩ tới lúc nàng và Thiên Diệu cùng tới Thiên

Hương phường lấy sừng rồng, nàng dùng pháp thuật Thiên Diệu dạy nhìn
trộm hành tung của Tố Ảnh bị Tố Ảnh phát hiện, lúc đó có người đến báo
với Tố Ảnh tin Lục Mộ Sinh tự sát, nên Tố Ảnh mới bỏ đi.

Thiết nghĩ cũng coi như y đã dùng mạng sống gián tiếp cứu nàng và

Thiên Diệu một mạng.

Vì lúc đó, nếu Thiên Diệu bị Tố Ảnh phát hiện, những chuyện sau này sẽ

không thể xảy ra nữa.

Còn Lục Mộ Sinh bị Tố Ảnh khống chế rõ ràng sống không bằng chết,

nhưng muốn chết lại không xong, thiết nghĩ hắn cũng là một người tội
nghiệp.

“Thật sự phải cảm tạ Quốc chủ khoan hậu.” Lục Mộ Sinh nói, “Tôi vốn

đã chuẩn bị đời này sẽ không nhìn thấy bất cứ vật gì liên quan tới Vân Hi
nữa.” Hắn cười nhẹ, “Đa tạ cô và vị công tử kia đã đưa tôi từ Trung Nguyên
đến đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.