HỘ TÂM - Trang 86

Mãi khi bị tiếng bụng kêu “ùng ục” đánh thức, Nhạn Hồi mới phát hiện

mình đã trùm đầu thiếp đi. Nàng chùi nước bọt, chui ra khỏi chăn, sau đó
mở cửa xuống bếp lấy bánh bao ăn.

Ra khỏi phòng, Nhạn Hồi nghe thấy trong phòng Tiêu lão thái truyền đến

tiếng tụng niệm “Án ma ni bát mê hồng”, nàng thò đầu nhìn vào cửa sổ, bên
giường bệnh của Tiêu lão thái có một đạo sĩ mặc y phục lốc cốc leng keng
đang niệm kinh: “Bệnh ma rút đi bệnh ma rút đi.”

Nhạn Hồi nhìn rồi bĩu môi, chính vì đám lường gạt giả danh lừa bịp này

nhan nhản khắp thế gian nên mới khiến danh tiếng của người tu đạo như
nàng ngày một đi xuống.

Bên cạnh đạo sĩ còn có Châu thẩm bán nàng đến đây, Châu thẩm vỗ vai

A Phúc nói: “Niệm kinh xong bà ngươi sẽ khỏi, niệm xong sẽ khỏi.”

Thiên Diệu đứng bên cạnh nhìn Tiêu lão thái không nói gì.

Nhạn Hồi thấy hắn khẽ cụp mắt, bỗng nhiên nàng kỳ quái cảm thấy rằng

nàng có thể nghe thấy giọng hắn, nàng có thể nghe hắn đang thầm nói, hắn
biết tên này là một kẻ lường gạt giả danh lừa bịp, nhưng hắn vẫn hi vọng
thật sự như Châu thẩm nói, niệm xong sẽ khỏi.

Mười năm bầu bạn, chắc yêu quái này cũng thật lòng cảm kích bà lão.

“Keng!” Đạo sĩ rung chuông, tựa như đánh thức Nhạn Hồi từ trong

mộng, Nhạn Hồi vỗ vỗ lên mặt, kinh ngạc cảm thấy rằng từ sau khi xuống
núi, nàng ngày càng kỳ quặc, tại sao phải phí tâm tư lĩnh hội suy nghĩ của
một yêu quái đã hại nàng như vậy chứ.

Nàng lắc lắc đầu, vào bếp lấy hai cái bánh bao ăn sạch, rồi lại nổi nóng

lấy thêm hai cái nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.