HỘ TÂM - Trang 945

Nhạn Hồi nhoẻn miệng cười, lộ ra chiếc răng khểnh sáng bóng, dường

như tâm trạng rất tốt. Thấy nàng cười vui vẻ, Thiên Diệu như được ánh
nắng rạng rỡ chiếu rọi, hắn khẽ cong khóe môi, “Công pháp thăng tiến
nhanh lắm sao?”

“Đúng vậy.” Nhạn Hồi nhắm tay Thiên Diệu, đưa hắn đi xuống Vương

cung Huyễn yêu, “Yêu phú này không hổ là do Quốc chủ phu nhân viết. Mà
Quốc chủ quả nhiên tâm linh tương thông với phu nhân, chỉ bằng vài câu
ngài ấy nói, ta đã hiểu được rất nhiều.” Giọng điệu Nhạn Hồi cao vút,
dường như thật sự rất vui vẻ, không hề có chút sầu não. Nàng diễn rất hay,
hay đến mức sắp lừa được cả bản thân mình.

Hay đến mức dường như nàng có thể vĩnh viễn ở bên cạnh Thiên Diệu,

cứ như toại nguyện cho hy vọng chờ đợi suốt đêm của hắn vậy.

Hay đến mức dường như ngày mai nàng không cần phải làm Thiên Diệu

ngất đi, sau đó nói dối để lừa hắn nữa…

Đêm khuya, qua giờ Tý, Thiên Diệu đang ngủ trong phòng. Nhạn Hồi

ngồi bên giường hắn, người đứng bên cạnh là Quốc chủ Thanh Khâu đã lâu
chưa từng rời khỏi Vương cung.

“Phiền Quốc chủ ra tay.” Nhạn Hồi nói.

Quốc chủ Thanh Khâu đón lấy chủy thủ trong tay nàng, khẽ cụp mi,

“Đắc tội.” Mũi chủy thủ đâm vào ngực Nhạn Hồi, ánh mắt Quốc chủ chăm
chú, không chớp lấy một lần, dùng chủy thủ nhẹ móc vào ngực nàng.

Toàn thân Nhạn Hồi run rẩy, sắc mặt lập tức mất đi vẻ hồng hào, nàng

đau đến mức muốn siết chặt nắm tay, lại phát hiện ra tay mình không còn
chút sức lực. Nếu không phải Huyễn Tiểu Yên đang đỡ sau lưng, e rằng
ngay cả ngồi nàng cũng ngồi không vững.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.