HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 34

2

Khoảng trống

Xe taxi chạy trên đường phố giữa từng cơn gió biển và những ngọn đèn

đường, hết thảy cảnh vật đều nhẹ nhàng lướt qua tầm mắt. Bãi biển, bảng
chỉ dẫn, cây cối bên đường, nhà cửa …lần lượt xuất hiện trước mắt. Đường
phố ở Thanh Đài nhiều dốc nghiêng, xe taxi lên xuống dốc liên tục, trái tim
đáng thương của Trì Linh Đồng cũng lên lên xuống xuống, thế nhưng may
là gió biển tháng năm đã khiến thứ cảm giác khó chịu ấy phai nhạt đi ít
nhiều.

Tới Thanh Đài đã ba năm, cô nhận ra mình đã yêu mến thành phố này.

Thiên nhiên hào phóng ban tặng cho thành phố này một đường ven biển rất
dài, một bãi tắm tự nhiên, một ngọn núi và ngôi chùa nổi danh đẹp tựa tiên
cảnh, một khu rừng được bảo tồn khá hoàn hảo. Nhưng mà, thành phố này
lại không giống như những thành phố du lịch nổi tiếng khác với mùi tiền
nồng nặc trôi nổi trong bầu không khí. Kề núi sát biển, cây cối xanh tươi,
không phải là những khách sạn để nghỉ ngơi, cũng không phải công viên
hay cảnh đẹp văn hóa, mà là các cơ quan công quyền và nhà ở của người
dân. Đây là một thành phố mà bạn có thể hưởng thụ, cũng có thể sống rất tự
tại ung dung, du khách từ nơi khác tới đây đều không nén nổi lòng mình mà
nảy sinh mấy phần ao ước.

Khổng Tước tốt nghiệp từ Đại học Sư phạm Thanh Đài, hồi đó có cơ hội

được giữ lại công tác trong trường, Trì Linh Đồng không hiểu tâm địa cô ấy
phải sắt đá cỡ nào mới có thể từ bỏ một cách dứt khoát như vậy.

Tháng đầu tiên của mùa đông năm thứ tư đại học, Nhạc Tĩnh Phân cầm

theo mấy xấp ảnh lớn chụp lại từng góc độ của thành phố Thanh Đài tới tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.