HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 52

Quốc có câu ngạn ngữ thế này sao: Đường lớn sạch sẽ không mọc cỏ, đầu
óc thông mình không mọc tóc.”

Trì Linh Đồng nhìn Dương Dương bằng một ánh mắt phức tạp, sau đó

vuốt nhẹ mái tóc dài mềm như tơ của mình. Học bốn năm ở Học viện Kiến
trúc, ba môn cơ học

(*)

khô khan, thâm thúy tới mức có thể biến thiếu nữ

thành cụ bà, nhưng một người thông minh thực sự đương nhiên sẽ vượt qua
cửa ải ấy một cách dễ dàng, luôn luôn gìn giữ được nhan sắc xinh đẹp của
mình. Cho nên đừng có đổ tội cho thông minh, mà hãy tôn trọng hiện thực
đi.

(*) Ba môn cơ học bao gồm: cơ học lý luận, cơ học vật liệu, cơ học kết cấu.

“Cô Trì quả là xứng với câu ‘Tuổi trẻ tài cao’. Chủ tịch Nhạc nói cô là

một thiên tài.” Dương Dương thấy Trì Linh Đồng im lặng, đành chuyển đề
tài câu chuyện về phía cô.

“Người giống như tôi ở Thái Hoa anh có thể thấy rất nhiều.” Trì Linh

Đồng mỉm cười, không hề có ý tiếp nhận lời tâng bốc của anh ta.

“Cô Trì có ý định tới Mỹ định cư không?” Dương Dương cắn răng, chìa

ra một cành oliu đầy quyến rũ.

Ánh mắt Trì Linh Đồng ảm đạm, cô cầm cốc nước lên khẽ nhấp vài

ngụm.

“Tôi có biệt thự ở California, môi trường sống ở đó rất tuyệt, phúc lợi xã

hội cũng rất tốt.” Dương Dương tưởng cô không hiểu mấy về nước Mỹ.

Trì Linh Đồng đặt cốc nước xuống, nói với giọng tiếc nuối: “Tiến sĩ

Dương, ngay cả Nhật Bản ở sát gần Trung Quốc, tôi cũng không đi được,
chứ đừng nói là châu lục cách đây cả một Thái Bình Dương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.