HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 50

“Tại vì… tại vì tôi đã đặt trước mà!”

Khóe môi mỏng của Frank khẽ cong lên, hỏi người phục vụ đang bưng

khay cà phê tới: “Hiện giờ tiệm của các vị có dịch vụ đặt trước không?”

Người phục vụ trịnh trọng đáp: “Đây là phương hướng phấn đấu trong

tương lại của chúng tôi.”

Trì Linh Đồng xấu hổ tới mức mặt mũi đỏ bừng, nhất thời xin lỗi không

được, bỏ đi không xong, cứ đứng đờ người ra như vậy. Frank cũng không
tức giận, chỉ ưu nhã bưng cốc cà phê lên, thưởng thức khuôn mặt hết đỏ lại
trắng của cô như ngắm chậu cây cảnh.

“Là cô Trì đó ư?” Một người đàn ông đang xoa tay, vừa bước ra từ phòng

rửa tay, nhìn Trì Linh Đồng bằng ánh mắt vừa vui mừng, vừa pha lẫn
nguyện vọng giao lưu.

Trì Linh Đồng quay đầu lại, thấy người đàn ông kia hơi mập, sắc mặt

hồng hào, tóc chẳng có mấy sợi nhưng sợi nào sợi nấy dựng đứng đầy quả
cảm.

Trì Linh Đồng choáng váng, người này không phải thanh niên, cũng

không hề tuấn tú, quả thực là một “niềm vui bất ngờ”.

“Tôi là Dương Dương, bạn của Chủ tịch Nhạc, mới từ Mỹ về.” Người

đàn ông nọ thân thiện đưa tay ra, tâng bốc cô, “Cô Trì đúng là vừa trẻ tuổi
lại vừa xinh đẹp.”

Trì Linh Đồng ngoài cười nhưng trong lòng khóc không ra nước mắt, vội

nói: “Đâu có, đâu có! Anh quá khen!”

Dương Dương là một con “rùa biển”

(*)

đích thực, học lập trình ở Đại

học Yale tại Mỹ mấy năm, sau đó lại tới San Francisco làm việc mấy năm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.