HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 582

như một biểu tượng của Tây Ban Nha.

“Ừ, không vội, có rất nhiều thời gian.” Nhạc Tĩnh Phân cười vô cùng

chắc chắn.

Vị trí của Linh Đồng ở bộ phận thiết kế vẫn được giữ nguyên, lâu rồi cô

mới tới ngồi ở đây, sờ lên mặt bàn, lại kéo ngăn tủ ra, cảm giác như đã trôi
qua mấy đời. Phòng làm việc có thêm hai gương mặt mới, hơi tí là lại gọi
thầy Trần Thần thầy Trần Thần. Trần Thần mất hết kiên nhẫn, xua xua tay,
để bọn họ tự suy nghĩ, đừng có hỏi suốt như thế. Nhớ năm xưa, khi anh ta
mới vào làm ở Thái Hoa, là một mình một ngựa tìm cho mình một con
đường sống.

“Xem gì thế?” Trì Linh Đồng bước tới gần.

Trần Thần hăng hái gõ bàn phím: “Cuối năm nay, tôi và Tiểu Úy tính

hoàn thành chuyện quan trọng nhất của đời người, tháng sau sẽ nhận chìa
khóa của nhà mới, tôi không muốn tìm công ty trang trí bên ngoài, tự ra tay
luôn, lên diễn đàn tìm nguồn cảm hứng.”

“Vào Mạng Hàng Rào xem đi.” Trì Linh Đồng chợt thốt lên, rồi lại nhíu

mày tự giễu, có lẽ chủ đề “Ở bên nhau” đã trôi tận đẩu đâu rồi, rất lâu rồi cô
không vào Mạng Hàng Rào nữa. Ngồi về chỗ của mình, kéo kéo túi xách
ngồi một lát rồi chuồn về, tránh để đám người phải ngồi đây làm việc thù
hận ghen ghét.

“Ái chà, chủ đề này hợp ý Trẫm quá!” Trần Thần cười hí hí như chuột ăn

vụng.

Cô lập tức đứng dậy, nhìn qua một chút, lập tức sững sờ, “Ở bên nhau”

nằm ở vị trí đầu tiên của Mạng Hàng Rào, mới đăng bài mới cách đây ba
tiếng đồng hồ. Chủ đề này vốn là nơi để cô thể hiện bản thân, không đem lại
bất cứ lợi ích gì, lượt xem có nhiều đi chăng nữa thì cũng chẳng thể khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.