HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 117

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Tao không nghĩ ngay được đâu! Đây là chuyện nghiêm túc, đòi hỏi phải có thời gian nghiền

ngẫm! Tao hẹn mày ba ngày.

Bá đã nói vậy, tôi không dám giục nó nữa. Giục nó, nó sẽ cho tôi là không "nghiêm túc", nó

sẽ chẳng thèm làm sư phụ tôi nữa. Mà tôi, trong thời điểm này tôi cần có sư phụ biết bao!

Tôi đang tầm sư học đạo. Dĩ nhiên, không phải là đạo phật của một thời ghét cay nhan sắc,

mặc dù đạo hiệu của tôi bây giờ vẫn được bắt đầu bằng chữ "Thích". Đệ tử là Thích... Gia

Khanh!

Chương 11: Hoa Hồng Xứ Khác

Sau ba ngày, tôi kéo Bá ra quán cà phê.

Trước đây, hồi học làm thơ, tôi đãi Ngữ cà phê đen. Bây giờ, học... yêu, tôi đãi Bá cà phê sữa.

Tình yêu quan trọng hơn thơ ca gấp một tỉ lần, vì vậy tôi không ngại ngần dốc cạn túi ra

cung phụng "sư phụ".

Nhưng ngồi một hồi, thấy sư phụ cứ rung đùi nhâm nhi từng ngụm cà phế và thả khói
Capstan mù mịt, chưa có vẻ gì muốn chỉ giáo, tôi sốt ruột hỏi:

- Sao? Mày nghĩ ra chưa?

Bá từ tốn:

- Rồi.

- Rồi là sao?

- Từ từ tao nói.

Phán xong một câu, Bá lại lim dim thả hồn theo khói thuốc. Trong khi đó tôi cứ nhấp nha
nhấp nhổm như ngồi phải ổ kiến lửa, mắt không ngừng theo dõi vẻ mặt trịnh trọng của Bá.

Đã mấy lần tôi tính mở miệng giục nhưng sợ cắt đứt luồng tư tưởng vĩ đại trong đầu nó, tôi

đành mím chặt môi lại.

Đến khi uống gần hết ly cà phê và châm sang điếu thuốc thứ hai, Bá mới chậm rãi cất tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.