HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 121

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Hồi trước, tôi hì hục làm thơ là cốt để đăng báo, cốt để trở thành thi sĩ. Còn bây giờ Bá "bắt"

tôi làm thơ là cốt để... tỏ tình. Hồi trước là nghệ thuật vị nghệ thuật. Bây giờ là nghệ thuật vị

nhân sinh. Hồi trước, tôi làm thơ có ẹ đến đâu cũng chẳng ảnh hưởng gì đến... hòa bình thế

giới, cùng lắm là nghe thằng Ngữ chê ỏng chê eo. Còn bây giờ mọi sự nghiêm trọng hơn

nhiều. Nếu tôi ngốc nghếch xổ "thơ con cóc" ra tặng Gia Khanh, không những nó sẽ cười vào

mũi tôi mà nó còn co cẳng chạy dài, không hẹn ngày trở lại. Nếu vậy thì tao sẽ sống với ai,

Bá ơi là Bá!

Dường như đọc được nỗi lo lắng trong mắt tôi, Bá hùng hồn động viên:

- Mày đừng lo, tao sẽ làm chung với mày! Hai đứa xúm vô làm một bài, chắc chắn thơ sẽ hay!

Sự hứa hẹn của Bá giúp tôi yên tâm phần nào. Tôi gật đầu:

- Ừ, mày làm phụ với tao đi!

Thế là trưa hôm sau, đợi cho tiếng trống tan trường vang lên, tôi với Bá nháy nhau ở lại. Hai

đứa giả vờ loay hoay tìm cái gì đó trong ngăn bàn để nấn ná đợi cho tụi kia ra trước. Đến khi

lớp học vắng hoe không còn một mống, tôi với Bá liền ngồi xích lại bên nhau và xé giấy
trong tập ra bắt đầu... làm thơ. Tụi tôi không dám sáng tác tại gia, sợ tụi thằng Nghị dòm

ngó.

Hóa ra thằng Bá cóc biết gì thơ với thẩn. Nó còn tệ hơn tôi. Dù sao tôi cũng được nhà thơ

Ngu Kha chỉ cho vài đường nhập môn, chứ Bá thì mù tịt. Nó nhận xét và chê bai thơ của

người khác thì giỏi, còn đến khi tự mình "sáng tác", nó bậm môi tẩy tẩy xóa xóa một hồi rồi

cắn bút ngó tôi:

- Làm thơ khó thật mày ạ!

- Thì khó chứ sao!

Tôi đáp, giọng ỉu xìu. Từ nãy đến giờ, tôi cũng chẳng nghĩ được một câu thơ nào ra hồn.

Kiểu này chắc kế hoạch tấn công bằng thơ của Bá phá sản đến nơi.

- Giờ tính sao mày? - Bá lại hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.