HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 47

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Tôi cau mặt cự nự:

- Em Hồng, em Hồng hoài! Dẹp mày đi!

Nhưng tôi chưa kịp "dẹp" Bá thì Ngữ đã "dẹp" nó trước. Tờ báo tường tháng đó không đăng

lấy một mẩu chuyện của Bá. Khi tờ báo vừa treo lên, Bá hào hứng kéo tôi lại xem. Nhưng

sau khi xem tới xem lui, đọc xuôi đọc ngược một hồi, không thấy bài của mình đâu, Bá đứng

chết trân.

Ở góc vui cười quen thuộc, chỉ có những bức tranh của tôi nằm chễm chệ. Tranh của tôi là
tranh "ăn theo". Tôi vẽ tranh là để minh họa cho những sáng tác của Bá. Vậy mà chúng lại

được chọn đăng. Trong khi những sáng tác thứ thiệt kia bị loại thẳng cánh. Điều đó càng

khiến Bá cáu tiết. Nó nghiến răng:

- Rõ ràng thằng Ngữ chơi tao! Hôm trước trong bữa ăn, tao vạch trần âm mưu của nó, nó để

bụng, nay nó trả thù.

Tôi đứng bên cạnh Bá, bụng sướng rơn khi thấy tranh của mình được đăng. Nhưng tôi

không dám để lộ niềm hân hoan ra ngoài mặt. Sư phụ đang buồn, đệ tử đâu dám vui. Tôi
vui, Bá phát khùng lên, dám nó đánh tôi lắm. Tôi đành phải làm mặt rầu rầu:

- Để hỏi lại thằng Ngữ coi! Có thể nó để lạc bài của mày ở đâu đó, đến phút chót kiếm không

ra.

Tôi tìm cách trấn an Bá. Nhưng nó chẳng tỏ vẻ gì tin tưởng vào lập luận của tôi. Nó cầm tay

tôi kéo đi phăng phăng:

- Mày đi với tao! Tao phải tìm thằng Ngữ hỏi cho ra lẽ.

Ngữ đang ngồi trong quá cà phê trước cổng trường. Thấy Bá hầm hầm xộc vào, Ngữ đoán
ngay ra chuyện gì, nhưng nó vẫn làm mặt tỉnh:

- Đi uống cà phê hả mày?

Bá sẵng giọng:

- Không cà phê cà pháo gì hết! Tao đi tìm mày hỏi tội đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.