HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 74

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Lần đầu tiên tôi thấy Ngữ lúng túng trước mặt tôi. Có lẽ nó không ngờ một đứa khờ khạo

như

tôi cũng có khi hỏi được một câu cắc cớ như vậy. Ngữ ấp úng một hồi rồi gượng gạo đáp:

- Chơi hay thật gì... cũng vậy thôi! Miễn là tao có cảm hứng để làm thơ.

Cái thằng, mới hôm nào đây, khi "tập huấn" cho tôi về phương pháp sáng tác, nó ca tụng cái

mô hình "thương chơi" hết lời, vậy mà bây giờ, bắt đầu điên đảo vì nhỏ Gia Khanh, nó lại nói

khác!

Nghe cái giọng tiền hậu bất nhất của Ngữ, tôi đâm ra ngờ ngợ nó không phải là cái thằng

Ngữ

trước đây. Nó đã thay đổi lắm rồi. Nó không còn là Ngữ. Bây giờ nó là nhà thơ Ngu Kha.

Quả như Ngữ dự kiến, cái tên Ngu Kha không tạo nên một ấn tượng nào. Chẳng ai màng để ý

đến tên tiểu tốt vô danh đó. Trước đây, tụi trong lớp làm ầm ĩ về "hiện tượng" Thanh

Khương bao nhiêu thì lần này chúng tỏ ra thờ ơ với tác giả Ngu Kha bấy nhiêu. Ngay cả

thằng Bá quỉ

quái cũng không hề mảy may ngờ vực.

Tôi vỗ vai Ngữ, nịnh nọt:

- Chúc mừng mày!

- Chúc mừng gì? - Ngữ ngạc nhiên hỏi lại.

Tôi cười cười:

- Thì chuyện bài thơ của Ngu Kha đó. Đúng như mày phán đoán, chẳng đứa nào biết Ngu

Kha là mày.

Tôi tưởng tôi khen nó, nó sẽ khoái phổng mũi. Nào ngờ Ngữ nổi dóa:

- Chúc mừng cái con khỉ! Tao đang rầu thúi ruột về chuyện đó đây nè!

Tôi chưng hửng:

- Sao kỳ vậy? Tụi nó có nghi mày đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.