HOA MỘNG ẢO - Trang 113

Ông Fukuzawa nhận lấy rồi ngồi xuống ghế đối diện.
“Tình hình thế nào ạ? Chỗ tài liệu này có giúp được gì cho các anh

không?”

“Vẫn chưa có gì. Hy vọng nó có thể có tác dụng trong thời gian tới.”

Hayase vừa nói vừa cảm nhận được sự trống rỗng trong lời mình. Thực ra
anh chẳng tìm được manh mối gì từ đó và cũng chẳng có hy vọng gì dùng
được vào công tác điều tra trong thời gian tới cả.

Nhưng ông Fukuzawa có vẻ không hiểu được tâm trạng của viên cảnh

sát nên vẫn hỏi, “Anh đã tìm được kẻ tình nghi nào chưa?”

“Chưa tới bước đó. Chúng tôi vẫn đang thu hẹp phạm vi điều tra.”

Hayase đáp đại.

“Vậy sao? Thế giới này quả là đáng sợ. Tôi hy vọng các anh sẽ bắt được

hắn càng sớm càng tốt.”

“Đương nhiên rồi, chúng tôi vẫn đang nỗ lực hết sức mình để làm điều

đó.” Anh trả lời một cách máy móc. “Xin lỗi nhưng tôi hỏi một câu không
liên quan lắm có được không? “

“Chuyện gì vậy?”
“Hôm nay có ai từ Cơ quan Cảnh sát quốc gia đến chỗ ông không?”
“À…” Ông Fukuzawa ngập ngừng, vẻ bối rối không biết nên trả lời thế

nào.

“Vậy đúng là có người đến rồi. Thực ra lúc nãy tôi có nhìn thấy một

người quen ở ngay kia.”

“Ha ha. Ra là thế.” Vẻ mặt ông Fukuzawa bớt gượng gạo hẳn. “Thế thì

tôi cũng không giấu nữa. Đúng là có người vừa ở đây. Tuy nhiên anh ta bảo
tôi phải giữ bí mật chuyện này với các nhân viên điều tra hiện trường.”

“Anh ta đến vì chuyện gì thế?”
“Anh ta không giải thích cụ thể, chỉ nói là điều tra một vài việc không

liên quan trực tiếp đến vụ án.”

“Điều tra?”
“Anh ta hỏi tôi là các nhân viên điều tra đã hỏi những chuyện gì, thái độ

và ngôn từ các anh dùng như thế nào. Tôi thấy hơi ngạc nhiên vì có cảm
giác như anh ta đang đánh giá các anh vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.