HỎA NGỤC - Trang 159

Chương 27

Khi cảnh sát tiến vào Cung điện Pitti thì Sienna và Langdon đã đi rồi. Họ

men theo đúng lối cũ bên trong cung điện và tránh xa lực lượng cảnh sát
đang tiến vào. Họ lẩn nhanh qua giếng trời và quán cà phê, nơi những tiếng
xì xầm đang loang ra, đám du khách nháo nhác nhìn ngó, cố tìm xem đâu là
nguyên nhân của tình trạng hỗn loạn này.

Sienna ngạc nhiên khi giới chức tìm thấy họ nhanh như vậy. Cái máy bay

không người lái biến mất vì họ đã phát hiện ra bọn mình.

Cô và Langdon tìm lại được đường hầm hẹp lúc họ từ vườn đi xuống, và

không do dự lẩn ngay vào đó để leo ngược lên những bậc thang. Đầu cầu
thang chếch sang trái về phía một bức tường chắn khá cao. Khi chạy men
theo tường, họ thấy bức tường bên cạnh mình càng lúc càng thấp xuống, cho
tới khi họ có thể nhìn vượt qua tường sang phía vườn Boboli.

Langdon lập tức nắm lấy tay Sienna và kéo cô lùi lại, khuất khỏi tầm nhìn

phía sau bức tường chắn. Sienna cũng đã nhìn thấy.

Cách đó ba trăm thước, trên đầu dốc phía trên khan đài vòng, một toán

cảnh sát đang đi xuống, lùng sục trong các lùm cây, hỏi han du khách, và
liên lạc với nhau bằng bộ đàm.

Chúng ta mắc kẹt rồi!
Lần đầu tiên gặp Robert Langdon, Sienna không thể tưởng tượng nổi mọi

việc lại trở nên phức tạp như bây giờ. Như thế này còn hơn cả mình dự tính.
Lúc rời khỏi bệnh viện cùng với Langdon, cô cứ nghĩ họ đang chạy trốn một
ả đầu đinh có sung. Giờ thì họ đang trốn chạy cả một đội quân và giới chức
Ý. Cô nhận ra cơ hội trốn thoát của họ lúc này gần như bằng không.

“Còn lối nào thoát ra không?”, Sienna thở hổn hển hỏi.
“Tôi không nghĩ là còn”, Langdon nói. “Khu vườn này là một thành phố

có tường bao, giống như…” Anh đột ngột dừng lại, ngoảnh nhìn về phía
đông. “Giống như… Vatican vậy.” Một tia hy vọng kỳ lạ chợt hiện trên
gương mặt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.