HỎA NGỤC - Trang 324

Chương 59

Chẳng việc gì phải giả vờ như mình không hề có mặt ở đây.
Langdon ra hiệu cho Sienna vẫn khom người an toàn để không bị nhìn

thây, tay cầm chiếc mặt nạ người chết của Dante mà anh đã bỏ trở lại cái túi
Ziploc.

Sau đó, rất chậm rãi, Langdon đứng lên. Anh đứng sững như một vị linh

mục phía sau bàn thờ của nhà rửa tội, đưa mắt nhìn giáo đoàn chỉ có một
người của mình. Người lạ mặt đối diện với anh có mái tóc nâu nhuốm bạc,
đeo kính hàng hiệu, và những nốt phát ban rất kinh khủng trên mặt và cổ.
Ông ta gãi cổ sồn sột, cặp mắt sưng mọng của ông ta ném ra những tia nhìn
khó hiểu và giận dữ.

"Anh cần cho tôi biết anh đang làm cái quái gì ở đây, Robert?!'', ông ta

căn vặn, chân bước qua đoạn dây và tiến về phía Langdon. Giọng ông ta đặc
âm Mỹ.

"Chắc chắn tôi sẽ nói", Langdon lịch thiệp trả lòi. "Nhưng trước hết, hãy

cho tôi biết ông là ai."

Người đàn ông đừng sững lại, vẻ mặt đầy ngò vực. "Anh nói sao cơ?!"
Langdon cảm thấy có gì đó hơi quen quen trong ảnh mắt của người đàn

ông, giọng nói ông ta cũng vậy. Mình đã gặp ông ấy... bằng cách nào đó, ở
nơi nào đó. Langdon bình tĩnh nhắc lại dể nghị của anh. “Xỉn hãy cho tôi
biết ông là ai và làm sao ông biết tôi."

Người đàn ông vung tay lên vẻ không tin nổi. "Jonathan Ferris? Tổ chức

Y tế Thế giới? Người đã bay tới Đại học Harvard và đón anh!?”

Langdon cố gắng phân tích những gì mình đang nghe thấy.
"Tại sao anh không gọi lại?!", người đàn ông vặn hòi, vẫn gãi lấy gãi để

cổ và má, lúc này nhìn đỏ tấy và phổng rộp. "Và cô ả mà tôi nhìn thấy vào
đây cùng anh là ai vậy? Có phải cô ta là người bây giờ anh đang hợp tác
phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.