Bối rối, Sienna nhìn Langdon vội vã băng ngang phòng về phía một cánh
cửa kính nhỏ và cố gắng mở ra. Cửa đã bị khóa. Anh áp mặt vào kính, khum
hai bàn tay quanh mắt và nhìn vào bên trong.
Dù Langdon đang cố tìm kiếm cái gì, Sienna cũng hy vọng anh tìm thấy
thật nhanh. Ông bảo vệ vừa xuất hiện lần nữa, lần này mang vẻ mặt nghi
ngờ rất rõ ràng khi nhìn thấy Langdon đi tới săm soi một cánh cửa khóa kỹ.
Sienna rối rít vẫy tay với ông bảo vệ, nhưng ông ta lạnh lùng nhìn cô một
lúc lâu và đi mất.
Lo Studiolo.
Nằm phía sau cánh cửa kính, ngay đối diện mấy từ cerca trova được giấu
kỹ trong Sảnh Năm trăm, là một gian nhỏ xíu không có cửa sổ. Được Vasari
thiết kế như một phòng làm việc bí mật cho Công tước Francesco I, gian
Studiolo vuông vức có trần uốn thành vòm tròn như hầm rượu, khiến cho
người ở bên trong có cảm giác như đang ở trong một hòm châu báu cỡ lớn.
Rất phù hợp là nội thất gian phòng cũng lấp lánh những món đồ đầy thẩm
mỹ. Hơn ba mươi bức tranh hiếm có trang hoàng cho những bức tường và
trần nhà, được treo sát nhau đến mức không còn không gian trống nào trên
tường. Cú ngã của Icarus… Phúng dụ đời người… Mẹ Thiên nhiên tặng
Prometheus bảo ngọc…
Lúc nhìn qua lớp kính vào không gian rực rỡ phía sau, Langdon thì thào
với chính mình “Cặp mắt chết chóc”.
Lần đầu tiên Langdon ở bên trong Lo Studiolo là cách đây vài năm, trong
một chuyến tham quan riêng theo các lối đi bí mật của cung điện. Anh đã
sững sờ khi biết có vô số cánh cửa, cầu thang và lối đi bí mật trong cung
điện, chẳng khác gì tổ ong, kể cả một vài hạng mục được giấu kín phía sau
những bức vẽ bên trong Lo Studiolo.
Tuy nhiên, các lối đi bí mật không phải là thứ khiến Langdon quan tâm.
Thay vào đó, anh chú ý đến một tác phẩm nghệ thuật hiện đại rất táo bạo
được trưng bày ở đây – Ơn Chúa – một tác phẩm gây tranh cãi của Damien
Hirst, từng gây sóng gió khi xuất hiện bên trong Studiolo lừng danh của
Vasari.