HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 287

"Thái tử điện hạ đã đắc tội với ngài hay sao?"

Hoàng Thiên Ngạo ánh mắt vẫn lạnh như băng, không chút cảm xúc nhìn

xuống Minh Kính Hà.

"Ta không hỏi hắn, ta đang hỏi nàng cùng Vũ Bình Nguyên!"

Hoàng Thiên Ngạo gọi là Vũ Bình Nguyên chứ không phải là thiên đế,

có lẽ trong thiên hạ cũng chỉ có một mình y mới có khẩu khí lớn như vậy.

Minh Kính Hà liền nhíu mày một cái, nàng có cảm giác như mình không

phải khách nhân mà đang là phạm nhân để Hoàng Thiên Ngạo hỏi tội, bất
giác cảm thấy buồn bực trong lòng. Vũ Yên Chi ngồi bên cạnh mặt có chút
tái xanh.

"Ta không hiểu lời đại thống lĩnh nói cho lắm..."

Lời chưa dứt, Hoàng Thiên Ngạo giáng tay xuống bàn làm Minh Kính

Hà giật mình một cái, nhưng mặt vẫn điềm nhiên như không. Nàng từ nhỏ
là công chúa ở phụng tộc, lớn lên lại làm dâu nhà đế vương, vì vậy nên sớm
cái gì cũng đã tập được. Ngoài kiêu ngạo thì hỷ nộ ái ố cũng chưa từng lộ
ra mặt. Vũ Yên Chi còn nhỏ nên bản lĩnh này của mẫu hậu nàng ta vẫn
chưa học được, hiện tại thất thần nhìn xuống đất, tay chân có chút níu kéo
vào nhau.

"Hay cho một câu không hiểu! Vậy các người có thể hiểu được những

gì? Mang Vũ Triệt đến cầu Huyền Vũ... các người nghĩ hắn giống hệt Chu
Tước năm xưa thì có thể điều khiển được ta hay sao? Ngươi nghĩ Huyền
Vũ đến có thể ngăn cản được ta? Các người nghĩ mình có thể nắm bắt tâm
tư của ta hay sao? Đúng là ngu xuẩn, ngông cuồng!"

Hoàng Thiên Ngạo long nhan phẫn nộ, ở ngay ấn đường có chút đen tối.

Trên trời bất giác mây đen và gió mạnh kéo đến khiến cho ai nấy ở Thiên
Hoa sơn đều không khỏi giật mình. Ngâm Tuyết cũng một trận kinh hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.