HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 497

"Kỳ chủ, đại thống lĩnh gọi ngài sang thư phòng gặp mặt."

Là 'gọi' chứ không phải mời. Ân Sơn Tây Xương mấy chục năm trước

cũng là đệ tử của Hoàng Thiên Ngạo, bất quá đã hơn mấy mươi không gặp
lại, lần trước cũng chỉ nhìn xa chứ chưa từng gặp gỡ trực tiếp y. Vị sư phụ
này năm xưa chính là nỗi khiếp sợ trong lòng Ân Sơn Tây Xương, y vô
cùng lãnh đạm, thậm chí một cái liếc mắt cũng vô cùng đáng sợ.

Nhưng mà hiện tại hắn là Kỳ chủ tam giới địa vị đã không còn như xưa.

Gia tộc Ân Sơn lại vô cùng hùng mạnh, nhưng mà xem ra trong lòng
Hoàng Thiên Ngạo chưa từng để bọn họ vào trong mắt.

"Kỳ chủ, vậy ngài đến đó trước. Ta sẽ đến chỗ thái tử chờ ngài."

"Được. Vậy ta đi trước."

Khi Ân Sơn Tây Xương đến nơi, thị vệ gõ vào cửa mấy tiếng.

"Đại thống lĩnh, Kỳ chủ đã đến!"

"Tiến vào!"

Khi cánh cửa vừa đóng lại, Tư Hàn đứng bên ngoài cùng đoàn tùy tùng

của Ân Sơn Tây Xương vừa kịp nhìn thấy gương mặt lạnh lẽo của Hoàng
Thiên Ngạo, bất giác trái tim trong lồng ngực hắn vang lên từng tiếng 'bang
bang'. Người này sau ba tháng sắc mặt tái nhợt như vậy, phải chăng là bệnh
rất nặng rồi? Hắn bỗng cảm thấy thương tâm. Lòng dạ nóng ran như có lửa
đốt.

Ân Sơn Tây Xương bước vào trong nhìn Hoàng Thiên Ngạo đang vẽ

tranh trên bàn thì khẽ cúi đầu.

"Đại thống... sư... sư phụ!"

Hoàng Thiên Ngạo không nhìn lên chỉ khẽ nhướng mày một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.