HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 592

sẽ không chịu nổi."

Ân Sơn Tây Xương từ từ tiến đến bên tai Kiếm Phong Chi nói nhỏ một

câu.

"Nếu ta là ngươi thì sớm tự sát rồi, sống trên đời chỉ làm gánh nặng cho

người khác. Chặc chặc... phế vật!"

Dứt lời, Ân Sơn Tây Xương ngồi xuống xe lăn rồi từ từ tiến về dãy hành

lang mất hút.

Sau khi Ân Sơn Tây Xương rời đi một lúc lâu Kiếm Phong Chi vẫn chưa

hết thất thần. Đôi chân hư nhuyễn từ từ khụy xuống làm toàn thân hắn ngã
'phịch' xuống đất một tiếng. Hắn một chân duỗi thẳng một chân co lại. Tay
cũng đặt trên đầu gối, nhất thời không biết nên làm gì.

Hắn nhớ đến rất nhiều chuyện trong quá khứ, nhớ đến những lần Ngụy

Trình mắng hắn, nhớ đến mấy lần hai người bọn họ cùng tắm rửa trong hồ,
y còn chà lưng cho hắn. Nhớ đến những đêm nằm ngủ cùng giường y ôm
hắn thật chặt không buông. Nhớ đến rất nhiều chuyện khác nữa.

Không phải bình thường y không thích hắn sao? Vì sao lại giết thái tử

Đông hải chứ? Rốt cuộc trong thời gian hắn bất tỉnh đã xảy ra chuyện gì?
Khi tỉnh dậy thì mọi thứ đều đã thay đổi, Thiên Hoa sơn cũng không còn có
thể trở về được nữa.

"Kiếm thiếu hiệp, nô tì tìm người khắp nơi, sao lại ngồi ở đây, có lạnh

hay không?"

Một người hầu thiếp thân được Hứa Tư Hàn giao việc chăm sóc Kiếm

Phong Chi. Nàng lúc nãy mang cơm vào phòng thì không nhìn thấy hắn ở
đó liền chạy đi tìm, rồi được thị vệ chỉ đến đây. Người này đã một thân tàn
phế còn chạy loạn như vậy thật khiến nàng bực mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.