HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 651

đây nó chưa từng là đối thủ của Ngụy Trình, hiện tại lại mất hết nội lực,
sinh mạng chỉ như con kiến tùy ý để người khác chà đạp.

"Phong Chi!"

Nghe giọng của Ngâm Tuyết, Phong Chi giật mình một cái, nhớ ra mình

đang bị kẻ khác ôm liền giãy giãy khỏi tay Ngụy Trình. Hắn không muốn
bị Ngâm thúc nhìn thấy mình đang làm chuyện mất mặt như vậy. Nhưng
giãy mãi không ra nên hắn đành buông tay, hề hề ngồi trên ngực Ngụy
Trình hỏi một câu.

"Ngâm thúc. Thúc về rồi sao? Phong... bỏ ta xuống đi!"

"Phong?"

Ngâm Tuyết nhíu mày thành hàng nhìn Ngụy Trình. Ngụy Trình cũng

nhìn Ngâm Tuyết, nét mặt có hơi trầm, ánh mắt lạnh xuống vài phần.
Dường như đối với Ngâm Tuyết có chút đề phòng.

"Phong, Phong, thả ta xuống đi. Đó là Ngâm thúc của ta."

Lúc này Ngụy Trình mới từ từ đặt Kiếm Phong Chi xuống đất. Bất quá

hắn nghĩ chỗ mình đang đứng là gần giường, còn Ngâm Tuyết đứng ở
ngoài cửa, cho nên hắn tiến đến phía cửa, nói mấy câu.

"Ngâm thúc, người đó là Phong, bằng hữu mới quen của ta. Hắn bị câm.

Mấy ngày trước hắn đã cứu ta."

Ngoài cửa hoàn toàn không có bóng người nào. Bình thường Ngâm

Tuyết cao hơn hắn cả cái đầu, nên lúc nói chuyện, Kiếm Phong Chi còn ra
vẻ hiểu biết, đầu có chút ngẩng cao giương đôi mắt không tiêu cự nhìn
Ngâm Tuyết. Ngâm Tuyết lúc này thật ra đang đứng ở phía gần giường trợn
mắt nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.