HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 653

Kiếm Phong Chi xoa xoa trán mình. Ngâm thúc thật hung dữ, từ nhỏ đến

lớn đều bị dí ngón tay vào đầu mình. Có khi nào tại vì như vậy mà hắn
không được thông minh hay không chứ? Kiếm Phong Chi có chút bực mình
môi hơi bĩu bĩu.

"Ngươi bĩu cái gì? Ta nói không đúng sao?"

Kiếm Phong Chi lắp bắp mấy tiếng.

"Ta... ta... ta..."

"Ta con mẹ ngươi. Đồ ngu!"

Ngâm Tuyết hận rèn sắt không thành thép mà ra sức mắng chửi rồi hơi

liếc mắt sang nhìn Ngụy Trình, liền phát hiện y từ lúc nào đã dùng ánh mắt
đầy hàn ý trừng mình. Ngâm Tuyết khẽ giật mình một cái sau đó quay lại
nói với Kiếm Phong Chi.

"Ngươi về rồi thì đi ngủ đi. Ta và... huynh đệ kia cũng trở về."

Kiếm Phong Chi nghe vậy thì ngẩng mặt lên, lần nữa hướng ra cửa, nơi

đó không có bóng người nào. Khi nãy Ngâm Tuyết dẫn hắn vào nhưng xui
xẻo đặt hắn ngồi phía đối diện cửa sổ, nên hiện tại hắn đã bị mất phương
hướng.

"Phong, vậy không làm phiền ngươi nữa. Ngày mai rảnh rỗi tới thăm ta

nha."

Ngụy Trình nhướng mày một cái tiến đến nắm lấy cánh tay Phong Chi

vỗ vỗ, Ngâm Tuyết nhíu mày thành hàng, mặt đen hơn đáy nồi.

Hai người bọn họ nhanh chóng rời đi, nhưng không đi theo cửa chính mà

là hướng cửa sổ. Sau khi đến bãi đất trống, Ngâm Tuyết mới tiến đến trước
mặt Ngụy Trình, hơi híp mắt hỏi một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.