HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 251

Thế nhưng vết thương của anh ta cuối cùng cũng khỏi, hôm anh ta xuất
viện, bố mẹ, bạn bè, cấp dưới đến đón anh ta chật kín phòng bệnh, anh ta
cũng không biết Mạc Úc Hoa đã rời đi tự lúc nào. Tối hôm ấy, anh ta gọi
điện thoại cho Mạc Úc Hoa, bảo: “ Úc Hoa, tớ cảm ơn cô, vĩnh viễn không
bao giờ quên, nếu có một ngày cậu cần đến tớ, thì cho dù là nước sôi lửa
bỏng tớ cũng lao vào vì cậu.”

Mạc Úc Hoa thông minh chẳng đến cỡ nào, nhưng cô biết Chu Tử Dực là
một người khôn ngoan, cái gì cũng có giá hết, cái “ nước sôi lửa bỏng” mà
anh ra nói chính là cái giá anh ta đưa cho cô. Nhưng cô không cần đến thứ
này, vậy nên cô nói rõ ràng với anh ta trên điện thoại, “ Tớ cần cậu lao vào
nước sôi lửa bỏng làm gì, đừng có coi bản thân mình ghê gớm đến thế, tớ đi
Thượng Hải, không phải vì cậu, mà là vì bản thân tớ. Cậu chẳng phải nợ
nần gì hết.”. Cô khiến anh ta được thanh thản, nhưng chủ yếu là khiến mình
nhẹ nhõm.

Nửa năm sau khi bệnh anh ta bình phục, cô nhận được thiếp mời đám cưới
của anh ta. Cô vợ chưa cưới xinh đẹp cuối cùng đã du học trở về, kẻ có tình
cuối cùng đã kết mối lương duyên.

Vậy nên bây giờ Mạc Úc Hoa nói với Tô Vận Cẩm: “ Ly hôn? Cậu ta kết
hôn chẳng liên quan gì đến tớ, ly hôn thì dính dáng gì?”

Lời nói khỏi miệng đương nhiên là nhẹ nhõm, Tô Vận Cẩm định nói, nếu
thật chẳng can hệ gì, tôi gì cậu phải lần lữa trì hoãn thời gian đi nước ngoài?
Nếu không vì người đàn ông “chẳng dính dáng gì” đó, thì là vì ai?

Ngày 9 tháng 9 Âm lịch, Quan Âm Đản.

Người Lĩnh Nam tín mộ Phật rất đông, đến ngày này, ở các đền chùa miếu
mạo lớn thiện nam tín nữ như mắc cửi.

Trịnh Hiểu Đồng không phải người Lĩnh Nam, nhưng cô cũng tín Phật,
hàng năm vào dịp này, cô đều trai giới tắm gội, lên chùa dâng hương. Vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.