HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 257

“ Trường Minh Đăng này….. Trình Tranh cũng có một đĩa đèn, anh ấy nói
là thắp cho một tâm nguyện, thế nhưng tôi cũng không biết là gì, chị có biết
không?”.

Cô không biết.

Tô Vận Cẩm lái xe được nửa chặng đường về, đột nhiên ngoặt vô lăng quay
đầu xe, lấy hết tốc lực phóng xe quay trở lại chùa Lục Dung.

Lúc quay lại chùa, Trịnh Hiểu Đồng đã không còn ở đó. Thế nhưng tâm tư
của Tô Vận Cẩm không đặt vào cô ta, cô chạy ngay đến trước Quan Âm
các, người thắp hương cầu nguyện ở đó đông nườm nượp, nhưng cô dường
như quay trở lại ngày mùa hạ của tám năm về trước, sân chùa vắng ngơ
vắng ngắt, cô, Trình Tranh và cả Thẩm Cư An đã từng ở nơi này, quỳ trước
Phật thầm đưa lời nguyện ước.

Không sai, chính là chỗ này. Trên hương án bày không ít sổ công đức, cô
lần đầu giở từng cuốn từng cuốn ngược về trước, nào đâu thấy thứ xưa cũ
của tám năm về trước. Vừa hay có nhà sư đi qua, Tô Vận Cẩm bước lên,
hỏi thăm nhà sư, tăng nhân trẻ tuổi lắc lắc đầu. Tô Vận Cẩm cuống lên,
chắp tay vào, nhét thêm không ít hương hoả, tăng nhận mới đi ra hậu viên.
Khoảng mười phút sau, một hoà thượng cao tuổi hơn bê một chồng sổ dày
cộp bước ra.

Tô Vận Cẩm đỡ lấy, không để ý đến bụi bặm bám đầu những cuốn sổ công
đức cũ kỹ bao năm, nhanh chóng tìm lại những ghi chép hồi tám năm trước,
sau đó tỉ mẩn dò về trước. Cuối cùng, cô đã tìm thấy bút tích của chính
mình, bên trên chỉ có bốn chữ : Cuộc đời yên ổn. Và ở phía sau ước nguyện
của cô, là một bút tích cứng cáp, đây chính là thứ cô cần tìm.

Bút tích ấy chỉ viết vỏn vẹn hai chữ giản đơn: Vận Cẩm.

Tô Vận Cẩm khép sổ công đức lại, chập chạp duỗi thẳng lưng, trong chùa
vang đến tiếng khánh chuông văng vẳng như gần như xa, cô ngắm nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.