HOA SEN TRẮNG - Trang 130

126

ngoài tâm thức của bạn khao khát gặp gỡ với điều tối
thượng. Dòng sông muốn đạt tới đại dương. Hạt mầm muốn
đâm chồi, nhưng nó bị che phủ, bị chắn bởi tảng đá lớn.
Tảng đá đó là tâm trí bạn. Và nó là tảng đá lớn bởi vì bạn đã
từng tích luỹ nó trong nhiều kiếp rồi. Thiền của bạn đơn
giản bị đè nghiến dưới nó.

Bạn không thể đạt tới thiền một cách trực tiếp, nhưng

bạn có thể loại bỏ tảng đá này từng cục một. Bạn có thể lấy
cái đục và búa - đó là điều tôi liên tục cung cấp cho bạn - và
liên tục gõ búa vào tảng đá. Dần dần, dần dần tảng đá sẽ
biến mất. Ngày tảng đá biến mất, đột nhiên luồng chảy,
luồng chảy tươi mát của nước, sẽ bắt đầu chạy tới đại
dương. Đó là thiền.

Do đó, Prabhati, theo một nghĩa nào đó thiền không

thể được học. Bạn không thể thực hành được nó, bởi vì mọi
việc thực hành đều là của tâm trí. Mọi thực hành đều làm
mạnh thêm tâm trí, làm cho nó khoẻ hơn. Và tâm trí phải bị
làm yếu đi; sức mạnh của nó trên bạn phải bị phá huỷ. Nó
phải được đặt vào đúng chỗ của nó: nó không phải là chủ,
nó chỉ trở thành chủ. Bạn phải dừng hợp tác với nó, bạn
phải thôi cho ngày càng nhiều chất nuôi dưỡng cho nó.

Đó là điều tôi ngụ ý bởi dỡ bỏ tâm trí. Đừng hỗ trợ nó.

Đừng níu bám nó. Đừng dựa trên nó. Đừng bị nó sở hữu.
Đừng sống theo mệnh lệnh của nó. Và thế rồi dần dần, dần
dần người chủ được tự do khỏi nô lệ. Người chủ đó là phẩm
chất thiền của bạn.

Bạn hỏi tôi: "Thiền có thể được học không, hay nó là,

như yêu, một trạng thái của con người tới như món quà?"

Nó đã có đó rồi. Nó không tới như món quà - không ai

'tặng' nó cho bạn cả - nó là chính bản tính của bạn,
svabhava, nó là chính con người bạn. Và yêu cũng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.