HOA SEN TRẮNG - Trang 183

179

"Cái được thiết lập vững chắc nhất trên con đường
dường như là nhu nhược nhất."

Đó là lí do tại sao người thực sự là phật bao giờ cũng

bị người thường kết án: bởi vì người đó dường như là người
nhu nhược nhất, bởi vì người đó không khớp với phân loại
nào, bởi vì người đó không khớp với đạo đức nào. Bạn
không thể dự đoán được cái gì về ông ấy, ông ấy là không
thể dự đoán được. Tại sao? - bởi vì ông ấy được thiết lập
vững chắc thế trong con người ông ấy tới mức ông ấy không
chăm nom gì về bất kì cái gì. Ông ấy sống một cách tự phát,
với bất kì hậu quả nào. Ông ấy sẽ có vẻ lơ đễnh đối với bạn,
nhưng ông ấy ý thức tới mức ông ấy không cần chú ý. Ông
ấy sẽ có vẻ lơ đễnh với bạn; ông ấy không phải vậy. Ông ấy
ý thức thế, không có vấn đề về lơ đễng. Ông ấy sẽ có vẻ lười
với bạn, nhưng ông ấy không lười - không có vấn đề đó.
Ông ấy ý thức thế, lười không thể tồn tại trong tâm thức của
ông ấy được.

Nhưng với thế giới bên ngoài ông ấy sẽ không khớp

vào bất kì phân loại nào. Nhà thờ Ki tô giáo sẽ không gọi
ông ấy là thánh nhân. Người Hindus sẽ không gọi ông ấy là
mahatma. Người Jainas sẽ không gọi ông ấy là muni. Cho
dù Phật quay lại ngày nay, các Phật tử sẽ không nhận ra ông
ấy là phật đâu - ông ấy sẽ trông rất cẩu thả, rất lạc lối.

Tương truyền rằng khi một Thiền sư trở nên chứng

ngộ, ông ấy từ hang động trên núi tới bãi chợ với bình rượu.
Mọi người nhìn ông ấy; họ không thể tin được vào mắt họ.
Họ bao giờ cũng nghĩ rằng ông ấy là người rất linh thiêng.
Bây giờ, quay lại bãi chợ với bình rượu! Ông ấy có điên
không?

Nhưng ông ấy đơn giản nói, "Ta đã đi ra ngoài mọi qui

tắc, qui chế. Ta đã đi ra ngoài mọi đạo đức, mọi nghi lễ. Bây
giờ ông không thể dự đoán được về ta thêm nữa. Ta không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.