HOA SEN TRẮNG - Trang 187

183

Do đó hồn nhiên không thể yêu cầu bạn sống cuộc

sống đơn giản, hồn nhiên không thể yêu cầu bất kì cái gì từ
bạn. Mọi yêu cầu đều tinh ranh. Mọi yêu cầu về căn bản đều
là tranh đấu, là ai đó.

Cái gọi là thánh nhân đơn giản không phải là đơn giản

vì ông ấy đang tranh đấu - tranh đấu với bản năng của ông
ấy, tranh đấu với thân thể ông ấy. Ông ấy liên tục trong
chiến tranh, chưa bao giờ trong hoà bình. Làm sao ông ấy có
thể đơn giản được? Ông ấy phức tạp hơn người thường.
Phức tạp của ông ấy, tất nhiên, là rất tinh vi và vô hình - ông
ấy thậm chí không thể ngủ được an bình.

Mahatma Gandhi rất sợ ngủ vì lí do đơn giản là chỉ khi

ông ấy thức ông ấy mới có khả năng kìm nén ham muốn dục
của ông ấy. Ông ấy tin vào vô dục. Ông ấy tin rằng vô dục
là yêu cầu cơ bản cho cuộc sống đơn giản, cuộc sống hồn
nhiên. Trong khi thức ông ấy có khả năng kìm nén, để kiểm
soát, để là người chủ của bản năng của ông ấy; nhưng trong
giấc ngủ mọi kiểm soát biến mất - tâm trí đi ngủ. Tâm trí
kiểm soát, tranh đấu không còn trong quyền lực và cái bị
kìm nén bắt đầu trồi lên mặt. Do đó có mơ dục. Ông ấy khổ
với các giấc mơ dục ngay cả khi ông ấy bẩy mươi tuổi, và
ông ấy sợ ngủ.

Và các thánh nhân bao giờ cũng sợ ngủ. Những người

này là loại thánh nhân gì? Ngủ nên là một trong những điều
hồn nhiên nhất trong cuộc sống, và họ sợ nó. Nỗi sợ tới bởi
vì yêu cầu nào đó mà họ đã áp đặt lên bản thân họ, điều họ
không thể hoàn thành được trong giấc ngủ. Trong ngủ, dục
sẽ trồi lên. Bạn có thể bắt đầu mơ những điều mà bạn không
thích, nhưng bây giờ bạn không thể có kiểm soát trên mọi
thứ.

Chính bởi vì sự kiện này mà phân tâm học quan tâm

tới giấc mơ của bạn hơn là trong cuộc sống thức của bạn.
Điều đó là lạ, điều đó là mỉa mai, nhưng nó rất chỉ báo - chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.