HOA-TIÊN TRUYỆN - Trang 12

Viện lan trông suốt dãy hòe lâm dâm.

Bóng sân trăng hãy còn cầm,

Nỉ-non van lá, âm-thầm trách hoa.

Nhở-nhơ giáng Nguyệt còn xa,

130.- Lét chừng sinh đã dần dà đến ngay :

"Tiên nào ban nãy xuống đây ?

"Quyến hồn khôn, vía dạy này đi đâu ?

"

Nàng Hồng

dù chẳng giúp nhau,

"Mái tây chi để bóng lầu xế trăng "?

135.- Nghe lời Bích nguyệt vùng-vằng :

"Ví đâu ví lạ-lùng chăng cho đời!

"

Đào trên mây, hạnh trên trời

,

"Nghĩ chi cho nát dạ người như tươm !

"Cắt phiền phó hẳn con gươm,

140.- "Thôi đừng muộn đắp sầu đơm khó lòng,

Sinh rằng : "

Động khóa nguồn phong

"

"Dám đâu hỏi bế thăm dòng xôn-xao !

"Nghĩ rằng khi trở gót vào,

"Một cười xem ý biết bao xa gần.

145.- "Riêng ai tính vẩn toan vần,

"Người tiên khi bợn kiếp trần mà hay".

Nguyệt rằng: "Mê-mẩn xinh thay !

"Cười chăng cười nỗi thày-lay dại càn.

"Tác mây đâu bợ gương

Hàn

,

150.- "Trăng hoa phải sự nên bàn mà chơi".

Vùng-vằng miệng nói, chân dời,

Vườn khuya mặc đó, một người đứng trơ !

Ngân

tà, trăng nhạt, sao thưa,

Dở-dang lẽ ở, thẩn-thơ lẽ về.

155.- Đỉnh trầm thoang-thoảng gió khuya,

Chập-chờn cơn tỉnh cơn mê trước đình.

Bỗng dưng vướng lấy tơ-tình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.