HOA-TIÊN TRUYỆN - Trang 30

Tấm thành cho thấu đá mềm biết đâu.

"Ví mà

cá lạnh đông câu

,

"Phận ai là vậy thôi dầu vậy thôi".
485.- Chợt nghe sầu, chợt dở vui :

"Ơn này biết trả đến đời nào xong".

Lặng nghe Hương cũng sượng-sùng,

Vội qua lối cũ, thẳng giong về lầu.

Vắng tanh mới đệ hoa hầu,

490.- Quở rằng : "Sao bỗng đi đâu chậm về ?"

Tiện lời rón rén tỉ-tê,

Dở bề soát-sỉnh, dở bề mách-mao :

"Trót vì lạc lối vườn nào,

"

Sương gieo

để chịu biết bao tội-tình.

495.- "Người sao khéo khéo là xinh,

"Nói sao dơ-dáng dạng hình mới hay !

"Đong-đưa não-nuột chiều thay !

"Giấy kia dễ chép, trượng này khôn đo.

"Lẽ hằng gượng nhắn-nhe cho,

500.- "Chàng xui châu rã, tơ vò càng thương.

"Rẽ xem núi ngọc non vàng,

"Tinh-thành một tấm, sắt gang trăm rèn.

"Ngày xưa nhớ cữ dưới đèn,

"Đẫy-đà chắc giá, thanh-niên hiếm tày.

505.- "Bấy lâu tưởng võ trông gầy,

"Mười phần xuân độ còn nay nửa phần.

"

Ấp cây

một mực trần trần,

"Nặng tình đành nhẹ đến thân có ngày".

Nghe thôi lẳng-lặng canh chầy,

510.- Sẽ khoan khoan mới giãi-bày rỉ trao :

"Mảnh tiên từng thấy thơ nào,

"

Ruộng tình

dễ thấm nên hao bể lòng.

"Tiếc cho cửa tướng nhà dòng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.