HOA-TIÊN TRUYỆN - Trang 79

Khen rằng : "Này thực thiên duyên,

"Ngọc Khanh đọ với

Ngọc Liên

chi nhường"

Đòi Lưu công-tử xem tường,

Chân tơ, kẽ tóc rõ-ràng chăng nhe !

1685.- Ông tơ khoảnh-khách mới kỳ !

Mượn ơn

mưa-móc

, kết nghì trúc mai.

Cửa Lương duyên lại sánh đôi,

Dồi-dào tình trước, đền-bồi nghĩa sau.

Cũng ban nhất phẩm như nhau,

1690.- Khuê-môn cho dệt mối đầu chính-phong,

Ngửa trông ơn sóng trùng trùng,

Hai bên khấu-tạ sân phong ra về.

Lòng hoa phấp-phới đôi bề,

Vội-vàng vào trước hương-khuê ngỏ lời.

1695.- Nhơn nhơn nét phấn thêm tươi,

Rõ ràng kể hết đầu đuôi sự tình :

Tưởng rằng trong đạo

thường kinh

,

"Thân bồ-liễu lấy chữ trinh làm lề.

"Hay đâu sống thác chẳng nề,

1700.- "Nỗi-niềm nghĩ lại mà ghê-gớm đời.

"Nghìn xưa âu hẳn một người,

"Ấy ai lại dám xem ai là thường.

"Vả vì chút nghĩa cũ càng,

"Dẫn thân vào chốn chiến-tràng với nhau.

1705.- "Làm cho liễu ủ, đào rầu,>br> "Trăm năm riêng để gánh sầu cho ai.

"Đành rằng nát ngọc trầm trai,

"Ai ngờ trong cõi

tuyền đài

thấy nhau.

"Ấy là cơ Tạo nhiệm mầu,

1710.- "Bể oan tưởng có trên đầu sáng soi.

"Bây giờ lầm-cát mặc ai,

"Vinh-hoa riêng lấy một đời hay sao.

"Khi ăn nói, lúc ra vào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.