HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 180

giành chiến lợi phẩm với Bát lộ quân, liền đồng ý ngay. Nhưng Tiểu Vũ
không ngờ, trận chiến giữa Bát lộ quân và quân Nhật không hề diễn ra đúng
như anh dự đoán, không phải tấn công trực diện bằng súng đạn, mà trước
hết là bỏ thuốc mê vào canh. Một khi quân Nhật trúng thuốc mê bất tỉnh,
thì việc bắt chúng dễ như bắt cua trong lỗ, trong khi quân mình không bị
một chút hao tổn nào. Tiểu Vũ đang uống trà ở sân sau, nghe lính cần vụ
cải trang thành nông dân chạy về báo cáo tình hình, trong lòng rất buồn
nản. Trận đánh chưa kịp bắt đầu đã kết thúc. Trong trận đánh này, Tiểu Vũ
là người thứ ba, biết làm sao đây? Tên lính cần vụ nói:

- Đại đội trưởng, bảo quân ta xông lên chứ ạ?

- Còn xông lên làm gì nữa? Người ta không hề tốn sức mà đã giành được
phần thắng, quân ta có xông lên thì cũng xơ múi được gì?

Đúng lúc này, trong thôn vang lên tiếng súng. Rất ác liệt là đằng khác. Tên
lính cần vụ chạy ra ngoài xem xét tình hình rồi quay về báo cáo:

- Báo cáo đại đội trưởng, còn hai tên lính Nhật chưa trúng thuốc mê, đang
đánh nhau với Bát lộ quân!

Tiểu Vũ có vẻ vui hơn, đứng dậy, nói:

- Tốt! Ra bờ đê bảo anh em chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!

Tên lính cần vụ lại chạy vụt đi. Còn hai tên lính cần vụ khác ở lại tiếp tục
thám thính tình hình. Lát sau lại nghe nói lính Nhật đã giết được mấy người
của Bát lộ quân. Tiểu Vũ nói:

- Hay, hay!

Lát nữa lại nghe nói hai tên lính Nhật bỏ chạy. Bát lộ quân đang truy đuổi.
Tiểu Vũ có phần lo lắng. Lúc sau lại nghe nói lính Nhật chạy về phía đê, bị
người của mình bắt sống, Tiểu Vũ sướng quá, đập tay xuống bàn:

- Hay, hay! Có thế chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.