HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 183

Thỉ Căn không ngồi, nói:

- Tao không phải bạn học của mày. Hồi học ở trường cấp 3 số 1 Khai
Phong tao đã biết mày là đứa chẳng ra gì! Bây giờ, mày đã bắn chết năm
người của tao, coi như mày nợ máu bọn tao!

- Tôi nợ máu của các anh, thế người các anh không bắn chết người của tôi
chắc? Ba, bốn người của tôi bị chết, đây có phải là nợ máu không?

Tên Ngô bị đạn sớt qua, trợt một ít da đầu phải bó băng trắng, lúc này mới
chêm vào:

- Không có lửa làm sao có khói. Tại các anh đã nổ súng trước!

- Nghe thấy chưa, cơ sự này là do các anh gây ra. Chúng tôi chỉ tự vệ mà
thôi! - Tiểu Vũ nói.

- Chúng tôi bắn bọn Nhật, nhưng các anh lại bắn chúng tôi! - Một chiến sĩ
Bát lộ quân nói.

- Các người bênh vực cho bọn Nhật. Các người là lũ phản bội! - Thỉ Căn
tiếp lời, rồi nói cứng: - Tiểu Vũ, đừng hồ đồ nữa, thả chúng tôi ra ngay!

Tiểu Vũ nhíu mày:

- Thỉ Căn, anh thật không thức thời tí nào. Anh có biết anh đang là ai
không?

Rồi nói với tên Ngô:

- Hãy cho họ biết thân phận hiện nay của họ là gì?

Tên Ngô và mấy tên lính quân Trung ương xông đến, bẻ quặt cánh tay của
Thỉ Căn và đồng đội, rồi đẩy họ vào chuồng bò, nhốt chung với gia súc.

Văn Vũ đứng bên cạnh hỏi nhỏ:

- Tiểu Vũ, con định giết bọn chúng thật đấy à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.