HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 217

Văn Vũ thở dài nói:

- Lão Giả thì là cái thá gì. Chẳng qua do Đảng cộng sản hết!

Nửa đêm hôm đó, có người gõ cửa nhà họ Lý. Ra mở cửa, thì ra Tiểu Vũ
trở về. Nhưng Tiểu Vũ bây giờ không còn là Tiểu Vũ cưỡi ngựa chiến, mặc
quân phục, đeo găng tay trắng như ngày xưa nữa. Anh mặc một chiếc áo
da cừu, râu ria nham nhở, mặt mày hốc hác. Mới hơn 30 tuổi mà trông như
50. Vừa vào nhà, anh ta đã nói:

- Thầy cho con ít canh nóng. Con chết cóng mất!

Văn Vũ ngồi đối diện nhìn con trai húp canh, hỏi:

- Có cần thầy gọi Thanh Dương và Băng Dương dậy không?

Tiểu Vũ xua tay:

- Thầy đừng gọi. Tốt nhất, đừng cho chúng nó biết con về!

Văn Vũ gật đầu, hỏi:

- Xem tình hình này, chắc quân Trung ương thua thật?

- Thua hay thắng thì chưa biết được. Nhưng ở khu vực nhà mình thì thua
thật rồi!

- Lính tráng của anh đâu?

- Bị Đảng cộng sản đánh cho tan tác từ lâu rồi! Chỉ còn lại hơn hai chục
người đang sống chui lủi trong thảo nguyên!

Văn Vũ thở dài một tiếng:

- Không ngờ lại thua Đảng cộng sản!

Lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.