HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 266

- Tôi hèn!

- Mày nói đi, của cải giấu ở đâu?

Thanh Dương đành phải khai. Mọi người lôi Thanh Dương đến chuồng
ngựa, nhà bếp, hố đựng phân trong nhà xí moi hết của cải lên. Của cải được
moi lên cộng với số của cải vốn có của nhà địa chủ Văn Vũ chất đầy một
sân. Lương thực, quần áo, đồ dùng hàng ngày, ngựa, gia súc, cả mấy mẹt
thịt lợn đông lạnh cũng xếp đầy sân. Mọi người thấy của nả nhà Văn Vũ
nhiều như vậy, lại bừng bừng tức giận, thấy cần phải đấu tố địa chủ. Nông
dân chúng mình thì nghèo rớt mồng tơi, còn nhà nó thì chất đầy của nả,
căm giận biết chừng nào! Chỉ lương thực đã chất đầy nửa sân. Nhà nó có
mỗi mười mấy miệng người, biết ăn đến tháng nào năm nào mới hết? Trong
khi nhà chúng ta thường xuyên đứt bữa. Chỉ tính riêng quần áo vải vóc của
vợ tên Thanh Dương đã có tới hai ba mươi bộ, nhiều thế ả ta mặc sao xuể?
Áo lót của ả làm toàn bằng lụa, mà không thấy ngứa ngáy sao? Trong khi
chị em chúng mình toàn phải mặc quần áo rách rưới, vá víu. Mọi người bảo
nhau:

- Không đấu tố thì không biết. Có đấu tố mới biết bọn địa chủ thật đáng
căm ghét!

- Phải đấu tố bọn chó má đó!

- Phải đấu tố bọn chó má đó!

- Phải đập chết bọn chó má, vứt vào rừng cho chó gặm!

Công tác viên Lão Phạm là người dẫn đầu quần chúng đấu tố địa chủ, giúp
họ đổi đời và phân chia thành quả thắng lợi. Khi Lão Phạm đi qua quảng
trường, mọi người đều rất kính trọng anh, mỉm cười chào anh:

- Công tác viên qua bên này nói chuyện cho vui ạ!

- Công tác viên, lát nữa, anh chia của cải cho chúng tôi nhé. Chúng tôi biết,
anh sẽ chia công bằng, chúng tôi tin ở anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.