HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 268

hốt mấy ngày liền, lúc nào cũng nghĩ đến vũng máu dưới đầu Văn Vũ, cứ
đến bữa ăn là nôn thốc nôn tháo. Ban đêm không ngủ được, vừa chợp mắt
là lại mơ đến ác mộng, thấy Văn Vũ cầm lựu đạn đuổi theo đập anh ta. May
mà Lão Phạm không trách cứ anh ta nhiều. Nhưng trong một buổi họp của
đoàn bần nông, Lão Phạm nói:

- Lần sau phải chú ý, không được lấy lựu đạn đập người ta. Đầu người chứ
có phải là quả dưa hấu đâu!

Hòa Thượng nói:

- Đúng quá, nếu cứ như thế, địa chủ đều bị anh đập chết hết cả thì chúng ta
còn đấu tố cái gì!

Một lần lên huyện, Lão Phạm cũng đem việc này báo cáo với chủ tịch
huyện. Chủ tịch huyện cũng nói:

- Không thể để mỗi chuyện một tên địa chủ bị chết làm ảnh hưởng đến đại
cục, kìm nén nhiệt huyết của quần chúng. Cách mạng, chứ không phải cô
gái thêu hoa. Cô gái thêu hoa còn khó tránh khỏi những lúc kim châm vào
tay, huống hồ cách mạng. Trước đây, bọn địa chủ giết bao nhiêu dân nghèo
thì sao?

Thế nên khi về đến thôn, Lão Phạm cũng không phê bình Thích Vị thái
quá. Không bị sức ép lớn về tư tưởng, nên chỉ qua vài hôm, Thích Vị đã
bình thường trở lại. Lúc này, hắn ta lại còn có chút đắc ý, vỗ vỗ vào hai quả
lựu đạn bên hông nói:

- Thế nào, chẳng phải mày muốn bật lại sao? Chỉ cần một quả lựu đạn tao
đã đập mày chết tươi. Thế mà tao chẳng hề phải đền mạng!

Bây giờ chia đồ đạc ở sân, Thích Vị đến bên cạnh Lão Phạm. Hôm nay,
Thích Vị mặc một bộ quần áo mới, đeo thắt lưng vũ trang, trên đó treo lủng
lẳng quả lựu đạn, trông rất oai vệ. Anh ta nhìn đám đông rồi nói với Lão
Phạm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.