HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 272

tập hợp dân binh xong, rồi đưa đội thẩm vấn đến chiếc sân nhỏ phía nam
nhà họ Lý, rồi đi đến chuồng bò bắt bọn Thanh Dương và Băng Dương.
Nào ngờ, trong chuồng bò chỉ còn lại đàn bà, trẻ con nhà họ Lý. Thanh
Dương và Băng Dương đã bỏ trốn vào ban đêm.

Hòa Thượng sợ toát mồ hôi hột, giận mình hôm qua uống rượu quá chén.
Nhưng lỗi ở mình, chẳng biết trách ai, vò đầu bứt tai gục xuống đất khóc hu
hu.

Buổi sáng, Lão Phạm triệu tập cuộc họp đoàn bần nông tại Văn phòng thôn,
bàn về việc Thanh Dương và Băng Dương bỏ trốn. Trước tiên là phê bình
Hòa Thượng đêm qua uống rượu quá chén, lơ là cảnh giác. Địa chủ vẫn
chưa bị đánh đổ hoàn toàn, chúng ta đã lơ là cảnh giác, để bọn chúng trốn
thoát, khác nào thả hổ về rừng? Của cải vẫn chưa đào hết lên, địa chủ đã bỏ
chạy, giờ thì chúng ta đào kiểu gì? Hòa Thượng lại khóc, mắt đỏ hoe. Lúc
này, Lão Phạm nói:

- Anh không phải khóc. Khóc thế chứ khóc nữa cũng chẳng tìm được hai
tên Thanh Dương và Băng Dương về. Lần sau xét hỏi Bố Đại hay Tiểu
Thốc, anh đừng có uống rượu!

Hòa Thượng lau nước mắt gật đầu.

Lão Phạm hỏi:

- Bọn Thanh Dương và Băng Dương có thể chạy đi đâu?

Mọi người trả lời:

- Còn chạy đi đâu được nữa? Lại vào thảo nguyên thôi. Nghe nói Tiểu Vũ
cũng dẫn tàn Quân quốc dân đảng ẩn náu ở đó!

Lão Phạm trấn an:

- Thế thì chẳng có gì ghê gớm cả. Mọi người đừng nản chí. Hòa thượng bỏ
chạy nhưng chùa vẫn còn đó. Bây giờ, bộ đội ta đang bàn bạc phương án

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.