HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 286

Tiểu Thốc xua tay nói:

- Chú, chuyện trước đây không nói nữa, cũng tại tôi chưa hiểu rõ về Đảng
cộng sản. Bây giờ tôi đến tìm chú làm bạn đồng hành đây!

- Tao đã hơn 60 tuổi rồi, chẳng muốn chạy trốn đâu!

- Nhưng cộng sản cũng chẳng quan tâm đến tuổi tác của ông đâu. Đến như
Văn Vũ, hơn 60 tuổi đầu vẫn bị người ta dùng lựu đạn đập chết tươi đấy
thôi. Nếu ông muốn cũng bị đập chết như thế, thì ông ở lại. Còn tôi kiểu gì
cũng phải trốn!

Bố Đại nghĩ một lúc, cũng không muốn bị đập chết. Bây giờ, chẳng còn
con đường nào khác ngoài bỏ trốn. Bố Đại thở dài, mới hồi nào ngang dọc
một thời, vậy mà bây giờ đã thành ông già. Đến lúc già lại rơi vào tình cảnh
khốn nạn này, phải làm bạn với một tên cướp để bỏ trốn. Bố Đại hỏi Tiểu
Thốc:

- Mày định trốn đi đâu?

- Thảo nguyên. Tôi thông thạo địa hình ở đó. Ta cứ đến đó lánh nạn trước
cái đã!

Bố Đại bèn bảo Tiểu Xảo chuẩn bị tay nải. Hai người bỏ trốn ra thảo
nguyên. Nào ngờ, vừa đến thảo nguyên đã bị lính của Tiểu Vũ bắt. Tiểu Vũ
hỏi chuyện bọn họ xong, nghĩ đến cảnh mọi người đều đang hoạn nạn, liền
giữ bọn họ ở lại. Nhưng Thanh Dương không đồng ý, nói:

- Anh Vũ, hai tên này phải giết!

- Họ cũng bị Cộng sản ép phải chạy trốn, hoàn cảnh cũng giống mình, sao
lại giết?

- Bọn họ đều là kẻ thù của gia đình mình! Bố Đại có mối thâm thù với nhà
ta. Mấy chục năm trước, ông nội chúng ta bị nó giết. Thù này mãi vẫn chưa
trả được. Tiểu Thốc thì gây thù mới với nhà ta. Mấy hôm trước, hắn còn ép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.