HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 301

Tên Ngô ngó mấy người bị bắt, thấy có anh trai Thích Vị là Triệu Trường
Trùng, mẹ Hòa Thượng là Lại Chu Thị, em trai Hòa Thượng là Lại Đạo Sĩ,
còn có cả Đại Cá và một bần nông tên là Phùng Phát Cảnh.

Cả bọn giải “tù binh” đi về thảo nguyên. Đi qua sông Đại Sa, mẹ Hòa
Thượng không đi nổi nữa, ngồi phệt xuống đất, nói:

- Ối mẹ ơi. Các người giết tôi đi, tôi không đi nổi nữa đâu!

Em trai Hòa Thượng là Đạo Sĩ bắt đầu thút thít. Trường Trùng, Đại Cá và
Phát Cảnh cũng ngồi phịch xuống đất.

Tên Ngô bàn với tên Nghê:

- Toàn bà già trẻ con và một thằng chăn ngựa, giải về cũng chẳng ích gì, chỉ
tổ tốn lương thực, chi bằng giải quyết tại chỗ luôn!

Tên Nghê gật đầu. Tên Ngô nâng khẩu cạc bin lên. Đang ngồi dưới đất thấy
người ta định giết mình, đám “tù binh” vội nhảy dựng lên, nói:

- Đừng bắn, đừng bắn. Chúng tôi đi được!

Đại Cá cũng hoảng sợ, cuống quýt bò đến van xin Thanh Dương:

- Cậu chủ, xin hãy tha cho tôi. Lần sau tôi không dám trình báo nữa đâu ạ!

Thanh Dương giáng cho ông ta một cái tát:

- Đến lúc này mày mới biết là không nên trình báo à? Mày không muốn
trình báo, tao cứ bắt mày đi trình báo. Cho mày đến chỗ Diêm Vương mà
trình báo!

Tên Ngô thò tay chuẩn bị bóp cò. Thanh Dương bước đến ngăn lại.

- Đừng bắn. Bọn chúng được chết như thế thì sướng quá!

- Theo anh, nên giết thế nào?

- Chôn sống. Trước khi chết, phải cho chúng nếm mùi đau khổ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.