HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 306

- Hồi kháng chiến, tôi đã bắt được mấy tên tù binh Bát lộ quân. Sau đó, lại
thả chúng ra. Bây giờ mới thấy, ngày xưa không nên thả, mà phải giết hết
bọn chúng!

Vị thẩm phán cười:

- Đã thế, càng phải tử hình anh!

Thanh Dương và Băng Dương lúc đầu sợ run lên, hỏi gì nói đấy, quỳ xuống
đất van xin, bảo sau này không dám như thế nữa. Bọn họ xin đầu hàng
Cộng sản, tha cho mạng sống. Trung đội trưởng Nghê cuối cùng cũng yếu
lòng, gạt nước mắt, nói:

- Mười tám tuổi tôi đã bị bắt đi lính. Hơn mười năm trong quân ngũ, không
ngờ cuối cùng lại rơi vào tình cảnh này. Tôi còn mẹ già hơn bảy mươi
tuổi...

Nhưng tòa không chấp nhận sự “đầu hàng”, cũng không quan tâm đến
chuyện nhà có “
mẹ già” hay không, cuối cùng quyết định xử bắn hết. Lúc
này, bí thư huyện uỷ huyện bên Thỉ Căn do làm việc tích cực, cải cách
ruộng đất ở huyện do anh quản lý làm tốt, nên được điều đến huyện nhà
làm bí thư huyện uỷ. Báo cáo xử bắn bọn Tiểu Vũ được chuyển đến tay anh.
Thỉ Căn xem danh sách những người bị tử hình, rồi cầm sang đưa cho chủ
tịch huyện, nói:

- Lão Tưởng, anh ký vào danh sách này đi. Trên này toàn kẻ thù của gia
đình tôi khi xưa, tôi mà ký sợ không tiện lắm!

Lão Tưởng cầm danh sách đọc rồi cười nói:

- Mấy tên tàn quân Quốc dân đảng, bắn thì cũng đã bắn rồi, ai ký chẳng
được?

Rồi lấy chiếc bút máy cài trên túi áo ra ký luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.