HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 307

Bọn Tiểu Vũ đều bị xử bắn. Nhưng hôm trước khi hành hình, Lão Tưởng
mất ngủ cả đêm, chẳng biết làm gì, tiện tay cầm bản luận tội và lời khai
kẹp phía sau xem. Lúc này phát hiện ra một chi tiết mới: Kể từ khi vào thảo
nguyên, Lý Băng Dương luôn bị sốt cao, không tham gia vào vụ giết người.
Lão Tưởng bèn lấy bút khoanh tròn tên của Băng Dương, rồi vẽ tiếp một
đường kéo nó ra ngoài. Bởi vậy, Băng Dương được sống sót. Nhưng hôm
xử bắn, anh ta cũng có mặt tại hiện trường. Thấy Tiểu Vũ, Thanh Dương và
đội trưởng Nghê lần lượt ngã xuống, máu trên đầu phun ra phì phì, chân
tay co giật, Băng Dương sợ đến tê dại. Cho đến tận năm 1950, ngày nào
Băng Dương cũng ngơ ngác như hồn lìa khỏi xác. Đến năm 1953, anh ta
mới trở lại bình thường. Lúc ấy nghĩ lại, anh vô cùng cảm kích chủ tịch
huyện Lão Tưởng. Nhờ một cái khoanh tròn của ông ta mà anh giữ được
mạng sống. Một hôm, Băng Dương cõng một tải vừng lên Uỷ ban nhân dân
huyện để cảm ơn Lão Tưởng. Do mắc một số lỗi lầm trong “
tam phản”,
ngũ phản

[12]

, Lão Tưởng lúc này đang phải làm kiểm điểm. Thấy một tên

từng là địa chủ cõng vừng đến cảm ơn mình, rất khó chịu nói:

- Nếu biết hôm nay anh đến cảm ơn, thì khi xưa tôi đã bắn anh rồi!

Băng Dương sợ vãi ra quần, vội cõng vừng chạy ra khỏi Uỷ ban nhân dân
huyện. Từ đó, không bao giờ dám nhắc đến tên “
Lão Tưởng” nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.