HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 314

Lời nói đầu 2

Con trai lão bần nông Lý Thủ Thành là Lý Hồ Lô giờ cũng đã trở thành
nhân vật nổi đình nổi đám ở thôn Mã. Hồ Lô trước đây làm nghề bán dầu.
Trước đó, anh ta theo sư phụ học nghề tiện đá mài, nhưng không phát triển
được, vì cánh tay quá mảnh khảnh, sau này đổi sang nghề bán dầu. Hồ Lô
thích hợp với công việc này, bởi anh có giọng nói sang sảng, trí nhớ tốt,
tính toán nhanh. Sau vài năm, mặc dù mấy thôn lân cận cũng có vài người
làm nghề bán dầu, nhưng Hồ Lô vẫn được nhiều người biết tiếng nhất.
Song chỉ là nổi tiếng trong dân bán dầu với nhau, chứ ở thôn Mã, Hồ Lô
vẫn chẳng là cái đinh rỉ gì. Các mụ vợ của Thích Vị và Hòa Thượng mỗi
khi muốn ngâm dưa, lại bưng bát sang nhà Hồ Lô xin ít dầu thơm. Bực
mình lắm, nhưng người nhà Hồ Lô vẫn phải dốc can rót cho họ. Một lần,
Hồ Lô đang giận vợ, thì vợ Thích Vị lại bưng bát dưa sang xin dầu thơm,
thấy Hồ Lô có vẻ không vui, bèn hỏi:

- Hồ Lô, tôi thường sang xin dầu thơm làm anh không vui phải không?

Hồ Lô vội nói:

- Đâu có!

Vợ Thích Vị nói:

- Có thế chứ. Anh đừng thấy tôi sang xin dầu thơm mà buồn. Tôi sang nhà
anh, vì thấy anh là người tử tế. Chứ phải người khác, có đòi rót cho tôi, tôi
cũng chẳng thèm!

- Vâng ạ. Thím sang nhà cháu lấy dầu thơm là vinh dự cho cháu lắm!

Dần dà, hai bên quen nết của nhau. Nhà Thích Vị và Hòa Thượng cứ đến
khi ngâm dưa, là lại nghĩ đến Hồ Lô. Hồ Lô cứ thấy vợ của Thích Vị và
Hòa Thượng đến là lấy can rót dầu thơm. Có dạo, nhà Thích Vị và Hòa
Thượng không ngâm dưa, không sang nhà Hồ Lô nữa, anh ta lại cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.