HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 313

- Tao cũng chẳng tính chuyện hơn thiệt gì cho bản thân. Chẳng qua không
muốn bọn mày bị thiệt thòi! Ngày xưa, tao và bọn họ vẫn đi ăn đêm suốt
đấy chứ, làm gì đến lượt bọn mày?

Vệ Đông, Vệ Bưu vội gật đầu khen phải:

- Vâng ạ, vâng ạ!

Thích Vị thấy Hòa Thượng phất lên như diều gặp gió, hơi ân hận vì đã làm
mếch lòng Hòa Thượng để rồi mất toi một nửa số người trong thôn, mất cả
tự do bản thân. Trước đây, ông ta thích đi đâu là đi, có đi qua trạm ngữ lục
cũng chẳng sợ, vì đã có con trai mình canh ở đó. Nhưng bây giờ, mé tây
thôn là trạm ngữ lục của mình, còn mé đông lại là trạm ngữ lục của Hòa
Thượng, cũng có một thằng bé và một con chó săn trông chừng. Đi đến đó
cũng phải đọc ngữ lục như những người khác. Một lần về đến nhà, Thích
Vị thấy thằng con trai vác chiếc bảng ngữ lục về nhà, rồi lại chơi đùa với
con chó, Thích Vị cáu tiết, đi tới, cho thằng con một cái bạt tai:

- Đ. mẹ mày chứ, chỉ tại mày khuấy động thiên hạ của tao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.