HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 365

Nhưng bề ngoài vẫn nén giận nói:

- Anh không hỏi ý kiến thì thôi. Nhưng sau này muốn phát thanh thì phát
vào ban ngày, buổi đêm thì thôi, kẻo mọi người mất ngủ!

- Chúng tôi toàn phát tư tưởng Mao Trạch Đông. Người nghèo nghe là ngủ
ngon, sao ông lại không ngủ được à?

Thích Vị nổi cáu thật sự, nói:

- Tao nghe đài không ngủ được đấy. Cứ không ngủ được thì không phải là
dân nghèo chắc? Hồi tao đại diện cho dân nghèo làm cải cách ruộng đất,
mày vẫn còn nằm trong bụng mẹ kia. Cái đồng hồ to tướng nhà mày là do
ông mày đánh đổ địa chủ, rồi chia cho nhà mày đấy!

Hồ Lô cũng nổi cáu, bốp chát:

- Bây giờ không phải là thời chia đồng hồ. Bây giờ đang là “Đại cách mạng
văn hóa”, túm cổ bọn đương quyền đi theo con đường tư bản!

- Được, được. Mày cũng biết túm cổ phần tử đương quyền đi theo con
đường tư bản rồi cơ à! Nhưng rốt cuộc ai là phần tử đương quyền đi theo
con đường tư bản, người ta còn đang tranh cãi kia kìa! Nếu tao bị cho là
phần tử đương quyền đi theo con đường tư bản, thì tao với mày không có gì
phải nói nữa. Nhưng nếu tao không phải là phần tử đương quyền đi theo
con đường tư bản, đến lúc ấy, tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ!

Hai người to tiếng đến đây, rồi hằm hằm bỏ đi. Thích Vị về nhà tiếp tục suy
nghĩ xem phải đối phó với Hòa Thượng thế nào. Còn Hồ Lô thì về tiếp tục
phát thanh. Nhưng sau lần cãi nhau này, trong lòng hai người thật sự đã có
một hố sâu ngăn cách. Thích Vị nghĩ bụng:

- Mẹ kiếp, đợi tao đánh đổ Hòa Thượng xong, nếu còn ti toe, tao mà không
biến một thằng bán dầu như mày thành một thằng phản cách mạng thì tao
không phải là người! Lúc ấy thì mày biết tay tao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.