HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 363

Bèn đồng ý cách làm của Hồ Lô. Thì ra, Hồ Lô bảo Vệ Bưu xuống 4 đội
sản xuất để gom lương thực, sau đó bán đi mua một chiếc loa và một máy
phóng thanh. Chiếc loa sẽ treo trên chạc cây hòe đại thụ ở đầu thôn, phát
thanh suốt ngày đêm. Thích Vị và Hòa Thượng không cho chúng ta tham
gia, thì chúng ta phải tự nghĩ ra cách tham gia. Bọn họ đánh nhau, thì bọn
ta phát thanh. Loa ra rả suốt ngày chẳng phải chứng minh sự tồn tại của tổ
chức chúng ta sao? Hồ Lô và Vệ Bưu đều rất đắc ý với sáng kiến này, cảm
thấy giờ có thể lập lại địa bàn riêng cho mình. Ngay ngày hôm đó, Vệ Bưu
đi gom lương thực, mang ra chợ bán rồi lên huyện mua một bộ loa đài. Đến
ngày thứ ba, thì treo loa lên chạc cây hòe đại thụ. Kể từ đó, thôn Mã rộn
vang tiếng loa. Hồ Lô và Vệ Bưu làm phát thanh viên. Hai người phát
thanh xong thì bật đĩa hát, bật bài hát đối:

Tôi nói câu thứ nhất ai đối cho tôi,

Ai yêu Mao Chủ tịch nhất?

Câu thứ nhất của anh để tôi đối,

Những người trung nông nghèo khổ yêu Mao Chủ tịch nhất

Tôi nói câu thứ hai ai đối cho tôi,

Kẻ nào không để cho chúng ta sống yên ổn?

Câu thứ hai của anh để tôi đối,

Lưu Thiếu Kỳ không cho chúng ta sống yên ổn

...

Nhưng khi phát thanh ra rả suốt ngày đêm như vậy, dễ làm cho người ta
mất ngủ. Đến như Thích Vị cũng có phần ngao ngán. Người ta đang bận
công chuyện, anh lại đi bắc loa làm loạn à? Nhưng mỗi khi tiếng loa vang
lên, nó lại nhắc nhở Thích Vị rằng trong thôn ngoài Hoa Thượng ra còn có
một đội chiến đấu khác. Đối phó với một tên Hòa Thượng là đã đủ mệt rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.