HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 390

Kim Bảo vừa uống rượu xong ra gió, bây giờ hơi có tí ngà ngà, nói:

- Phùng rỗ bảo rồi, lần này không giống như bình thường. Nó có chạy đến
chân trời góc bể thì cũng phải đi bắt nó về!

Thế là dẫn người đi sang trụ sở “Đội chiến đấu tiến về núi Hổ”. Đến nơi,
thấy Vệ Đông đã dẫn một đám người của “Đội chiến đấu tiến về núi Hổ”
chờ sẵn ở cổng. Lúc biết vợ Thạch Đầu bị mình đánh ngất xỉu, vợ chồng
Chuyên Đầu có phần hoảng hốt. Lúc sau nghe tin Kim Bảo dẫn người đến
trả thù, liền vội vàng bỏ chạy sang trụ sở của đội mình, rồi báo cáo tình
hình cho đội phó Vệ Đông. Vệ Đông nghe xong, cười nhạt:

- Có đánh chết nó đâu mà phải sợ! Cứ để bọn nó đến đây, chúng ta đang
muốn đoạt quyền của bọn chúng, sợ gì?

Bởi vậy, khi Kim Bảo dẫn người tới, đã thấy bọn Vệ Đông đợi sẵn ở cửa.
Kim Bảo và Vệ Đông vốn xem thường nhau. Kim Bảo thấy Vệ Đông
miệng còn hôi sữa, trẻ người non dạ, mới đi học có mấy năm mà đã vênh
váo, không biết trời cao đất dày là gì. Nếu không phải là “Đại cách mạng
văn hóa”, thì anh ta đường đường là đội trưởng đội sản xuất, còn Vệ Đông
chẳng qua chỉ là một lao động trong đội sản xuất, bảo gì làm nấy, bảo đi về
hướng đông, bố bảo cũng chẳng dám đi hướng tây, bảo đánh chó, bố bảo
cũng chẳng dám đánh gà. Vệ Đông thấy Kim Bảo không biết chữ, hữu
dũng vô mưu. Đàn em của Thích Vị rặt toàn hạng người như vậy cả, kiểu gì
chẳng thất bại? Nhưng hôm nay Kim Bảo hung hăng lắm, vừa chạm mặt đã
vung cành liễu chỉ vào mặt Vệ Đông nói:

- Cẩu Đản (tên tục của Vệ Đông), hôm nay ông tuyên bố cho mày biết, ông
đã uống rượu, đừng có chọc giận ông mày. Hôm nay ông mày đến đây cũng
chẳng có việc gì to tát, chẳng qua chỉ để bắt một tên hung thủ. Suýt nữa nó
đã gây án mạng! Mày biết điều thì giao hung thủ ra đây, ông mày sẽ đi về
uống rượu tiếp. Bằng không, đừng trách cành liễu trong tay ông mày đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.