HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 104

lúc được với hai người, nên đã bị Vĩnh Kỳ nâng bổng lên chưa kịp ném, thì
Nhĩ Thái đã can thiệp.
- Ngũ A Ca! Dừng tay lại! Hoàn Châu cát cát đấy!
Tiểu Yến Tử lúc đó cũng hồn phi phách tán, la lên:
- Ngũ A Ca! Tôi xin chịu thua! Thả tôi xuống!
Vĩnh Kỳ nghe tiếng Tiểu Yến Tử giật mình vội thả cô gái xuống, chân vừa
chạm đất. Tiểu Yến Tử đã cười:
- Võ nghệ của Ngũ A Ca rõ là cao cường! Lần trước bị một mũi tên của Ca
ca, tôi chưa phục, vì nghĩ là lúc đó tại mình chưa kịp phòng bị Do vậy ban
nãy mới giả bộ đóng kịch để có dịp đấu với Ca ca! Không ngờ suýt tí đã bị
Ca ca giết lần thứ hai, bây giờ thì phục rồi! Phục rồi! Từ đây về sau sẽ
không dám trêu ghẹo nữa đâu!
Vĩnh Kỳ còn ngơ ngác, nhìn Tiểu Yến Tử chưa nói được lời nào cả thì...
Bọn thị vệ nghe tiếng động, đã kéo nhau chạy đến:
- Gì đấy! Có gì đấy! Lại thích khách nữa ư?
Nhĩ Thái cười, xua tay với dám thị vệ:
- Thôi đi đi, chẳng có chuyện gì cả đâu! Chẳng qua Hoàn Châu cát cát đùa
thôi mà!
Đám thị vệ nghe vậy vội tản ra, Vĩnh Kỳ vẫn còn ngạc nhiên:
- Cô cứ làm tôi giật mình, bất ngờ... Chưa bao giờ tôi gặp một cát cát nào lạ
lùng thế này cả.
Rồi ngắm nghía Tiểu Yến Tử, Vĩnh Kỳ lại tiếp:
- Tại sao cô phải ăn mặc kỳ cục vậy? Còn mang cả vàng bạc châu báu đi
đâu nữa?
Nhĩ Thái thì đã biết chuyện Cát cát thật, cát cát giả nên càng chăm chú nhìn
Tiểu Yến Tử hơn:
- Nghe đám thị vệ nói, tối hôm qua, cát cát lại diễn một màn thích khách
nữa, có thật không?
Tiểu Yến Tử nhìn hai người, rồi hạ thấp giọng:
- Tôi có chuyện rất cần, quý vị có thể giúp tôi được không?
- Chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.