HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 113

- Hay là chúng ta thuyết phục Tử Vy để cô ấy dẹp chuyện làm rõ thân thế
của mình. Lỡ cho lỡ luôn và bảo cô ta quay về Tế Nam đi!
Vĩnh Kỳ lắc đầu:
- Đâu được, cô ấy chưa hẳn là chịu. Bỏ quê nhà xa lắc mà lên Bắc Kinh này
chỉ là với một mục đích là gặp cha. Bây giờ bắt về, vô lý!
Vĩnh Kỳ quay qua Tiểu Yến Tử:
- Thôi thì thế này vậy, chúng tôi sẽ để cô ngụy trang rồi đưa cô ra khỏi
hoàng cung. Ra khỏi nơi này rồi cô bỏ đi luôn, đừng quay lại. Tôi sẽ cho
mấy cao thủ theo hộ tống bảo vệ cô phải đi cho thật nhanh nhé?
Nhĩ Thái lắc đầu:
- Đừng có hồ đồ như vậy, bộ tưởng dễ lắm ư? Ở trong cung mà mất một vị
cát cát thì đó là chuyện động trời. Sẽ có bao nhiêu cái đầu rơi, mà chưa hẳn
tôi với huynh lại thoát!
Tiểu Yến Tử thấy thái độ Vĩnh Kỳ và Nhĩ Thái khẩn trương như vậy mới
biết là sự việc vô cùng nghiêm trọng. Bất giác hỏi
- Không lẽ... không lẽ... Hoàng A Ma sẽ chặt đầu tôi thật sao?
Vĩnh Kỳ và Nhĩ Thái không hẹn mà cùng gật đầu. Tiểu Yến Tử lắp bắp:
- Hoàng A Ma thương tôi lắm mà, làm sao lại có thể giết tôi được chứ?
Vĩnh Kỳ nói:
- Ông ấy thương cô, tốt với cô, là bởi vì tin chuyện của cô là thật, tưởng
rằng cô là cốt nhục của ông ấy. Chớ bây giờ vỡ lẽ ra. Thì thù hận giận dữ sẽ
gấp mấy trăm lần, làm sao mà có thể tha thứ được?
Vĩnh Kỳ lắc đầu, tiếp:
- Đối với chuyện vua chúa, sự hiểu biết của cô còn kém quá!
Bây giờ Tiểu Yến Tử mới run lên:
- Vậy thì còn chờ gì nữa? Tôi đi thay áo quần ngay, rồi các huynh giúp tôi
chạy trốn ngay nhé?
Nhĩ Thái vội kép tay Tiểu Yến Tử giữ lại:
- Đâu phải đơn giản như vậy? Muốn gì là làm ngay ư?
Vĩnh Kỳ lắc đầu:
- Nhĩ Thái nói đúng, dùng cách này không được đâu vả lại chưa sắp xếp gì
cả...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.