HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 155

không thể ra đây được, con chỉ còn cách vào trong đấy thăm tỉ ấy.
Bà Phước Tấn lúng túng:
- Chuyện này... chuyện này rất là nguy hiểm, rủi mà bại lộ, thì bị chém đầu
như chơi. Khó lắm! Vả lại bây giờ chuyện Tiểu Yến Tử quậy phá mới xảy
ra, chúng ta không nên hành động vội vàng sợ không hay!
Nhĩ Khang tiếp lời:
- Mẹ nói rất đúng! Ta không nên vì chuyện nhỏ mà làm hỏng việc lớn. Vì
vậy Tử Vy, cô nên nhẫn nại chờ đợi một chút!
Tử Vy vẫn nóng lòng:
- Biết tỉ Tiểu Yến Tử bị đánh mà làm ngơ, thì quá vô tình. Hiện tại tỉ ấy chỉ
có một mình ở trong cung, lại bị đả thương... chung quanh chẳng có lấy
một tri kỷ, chắc là buồn lắm. Tôi biết tôi biết mà... những việc làm nóng
nảy của Tiểu Yến Tử chẳng qua vì còn nhớ đến tôi, nghĩ đến tôi, muốn đem
trả cái chức cát cát lại cho tôi, nên mới nói những câu như là không thèm
làm cát cát, không phải là cát cát.
Quay sang Nhĩ Khang, Tử Vy nói:
- Trước đây huynh bảo Tiểu Yến Tử là người tạo ra sự rắc rối cho tôi. Thật
ra, tôi mới là người đã gây rắc rối cho cô ấy. Vì vậy chỉ có tôi mới hóa giải
được vấn đề.
Vĩnh Kỳ nhìn Tử Vy lắc đầu:
- Thật tôi hoàn toàn không hiểu hai người. Cô và Tiểu Yến Tử không thân
thích gì mà lại khắng khít nhau như vậy? Lúc cô ấy bị ăn đòn. Câu đầu tiên
cũng là còn may người bị đánh không phải là Tử Vy, còn cô vì Tiểu Yến Tử
mà không còn nhà. Có cha không nhìn được cha, vậy mà không trách lại
chỉ nghĩ đến sự an nguy của cô ấy thế là thế nào? Sao chẳng giống đời
thường vậy? Ngay cả trong triều đình, chỉ một ngai vàng, mà có khi huynh
đệ đã nhồi da xáo thịt, chém giết lẫn nhau. Tình cảm hai người thật là hiếm
thấy!
Tử Vy như không quan tâm lắm đến cảm khái của Vĩnh Kỳ, chỉ nghĩ đến
Tiểu Yến Tử.
- Sao? Quý vị có chịu giúp tôi không chứ? Tôi rất muốn được vào hoàng
cung để thăm Tiểu Yến Tử. Tôi có linh cảm là nếu không vào gặp lần này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.